HOÀNG HÔN DỐC
chiều ... hoàng hôn ... một mình anh
bỗng nhớ đến hình bóng em thuở nao
tà áo trắng vẫn ngây thơ biết bao
nhưng giờ đây đã vắng đi câu chào
em bước đến làm lòng anh rạo rực
em bước qua chợt khiến anh ngỡ ngàng
vẫn con dốc, vẫn mỗi khi trường tan
mà giờ đây ta không còn chung bước
nhà em đó, lưng chừng con dốc nhỏ
nhớ ngày nào trước đầu ngõ chờ em
mà giờ đây, hoàng hôn dốc một mình
em bước qua ánh mắt buồn lặng thinh
thôi tạm biệt dốc xưa và cả em
anh ra đi muốn quên hết những chiều
chẳng thể biết sau nhiều năm sau nữa
em sẽ còn nhớ đến tôi bao nhiêu
bỗng nhớ đến hình bóng em thuở nao
tà áo trắng vẫn ngây thơ biết bao
nhưng giờ đây đã vắng đi câu chào
em bước đến làm lòng anh rạo rực
em bước qua chợt khiến anh ngỡ ngàng
vẫn con dốc, vẫn mỗi khi trường tan
mà giờ đây ta không còn chung bước
nhà em đó, lưng chừng con dốc nhỏ
nhớ ngày nào trước đầu ngõ chờ em
mà giờ đây, hoàng hôn dốc một mình
em bước qua ánh mắt buồn lặng thinh
thôi tạm biệt dốc xưa và cả em
anh ra đi muốn quên hết những chiều
chẳng thể biết sau nhiều năm sau nữa
em sẽ còn nhớ đến tôi bao nhiêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét