Những tinh khôi của Đất của Trời
Ta yêu chiếc lá xanh thon thả
Yêu vân hoa biêng biếc rất thanh
Yêu tim tím hồng hồng ...ôi ngộ quá...!
Ta run rẩy giữ hoa tươi cỏ lạ
Tiếc tháng ,ngày tim hóa đá bê tông
Hồn ta đó hay hồn ta đã chết
Không rung động ,chẳng gợn chút yêu thương ...
Vườn Địa đàng còn đó !Ta nhủ lòng
Chỉ có điều miệng mãi ngậm Trái cấm
Ta quay cuồng giữa muôn biến động
Quên đường về,quên tình nghĩa sinh linh !
Hoa ơi Hoa,Em mang bao Tình mến
Em mỉm cười khi ta đến bên Em
Lời thỏ thẻ ""Anh về !" ta nghe rõ
Xin lỗi Em đã quên bẵng bao ngày...
Hoa ơi Hoa ! Mỗi Em một kiệt tác
Một LỜI YÊU THƯƠNG ,một nỗi đợi chờ
Em cứ Yêu cho đến ngày tàn tạ
Mặc người đời nhắm mắt qua nhanh !!!
-Xin chào Em ,ta về chốn trầm luân
Hoa ơi Hoa xin đừng nhỏ lệ
Ta mang Em trong tim óc đây mà !
-"Em tặng Anh viên ngọc SÁNG... trung trinh !..."
AN TÂM
Cảm xúc về "HOA DẠI" nhân chuyến đi Đà lạt-Bảo lộc
14-17/10/2010
AT oi! sao co 8 "em" thoi vay? Lai con co em sinh "3" nua cho!
Trả lờiXóaCòn nhiều "em" lắm nhưng hôm nay MUL không cho POST...
Trả lờiXóaChú An tâm làm thơ hay ghê. Chú cũng điệu ghê, hoa hòe. :)))
Trả lờiXóaCám ơn HYN đã có lời khen !Cảm xúc tự nhiên trào lên thôi mà !
Trả lờiXóa