Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010

Tâm tình chia sẻ cùng các cựu chủng sinh-tu sĩ...

 TRONG THẾ GIỚI ĐẦY SÓI,
 XIN HÃY CỨ LÀ CHIÊN  (trích)
VietCatholic News (27 Apr 2010 20:50)


Các bạn cựu chủng sinh-tu sĩ rất thương mến,

.......
Là những anh chị em đã có một thời được Chúa gọi mời sống cuộc đời tu trì, dù là vắn vỏi hay dài lâu, dù trong môi trường chủng viện hay nơi các tu viện, chắc chắn chúng ta đều có chung cảm nhận: chúng ta là những hạt mầm được may mắn ươm trồng nơi những mảnh đất tốt của Giáo Hội, để Chúa sẽ dùng vào những công việc cần thiết giữa đời thường trong cánh đồng Giáo Hội hôm nay.

Cũng chính trong ý nghĩa nầy mà mỗi năm anh chị em chúng ta lại có dịp được ngồi lại với nhau để vừa hàn huyên tâm sự những kỷ niệm thân thương, những buồn vui cuộc sống, những thao thức trên con đường dấn thân phục vụ; vừa sẻ chia cả những trăn trở kiếm tìm để sự hiện diện của chính mình trong cộng đoàn Giáo Hội địa phương càng ngày càng trở nên hữu ích và sinh hoa kết quả phong phú hơn.

Đặc biệt, ...... tôi muốn được nhấn mạnh với các anh chị em đôi điều:

1. Hãy luôn tin tưởng mãnh liệt và trông cậy vững vàng vào sự quan phòng của Chúa và sức tác động của Chúa Thánh Linh trên nhịp sống đức tin của toàn Dân Chúa muôn nơi và muôn thuở. Chính sự tin tưởng nầy sẽ giúp chúng ta luôn tỉnh táo và bình thản trước mọi thách đố của xã hội trần gian, nhất là những thách đố đến từ những thế lực của sự dữ, và nền văn minh sự chết.

2. Cùng với sự tin tưởng và niềm cậy trông vững vàng nầy, chúng ta luôn can đảm dấn thân xây dựng sự hiệp nhất và tình bác ái huynh đệ nơi cộng đoàn địa phương mà chứng từ của đời sống hiệp nhất yêu thương từ nơi gia đình sẽ luôn như vì sao rực sáng. Việc dựng xây hiệp nhất và bác ái luôn đòi hỏi tấm lòng khiêm hạ và sự quảng đại biết cho đi. Cho đi thời gian, của cải, sức khỏe và những giá trị tinh thần hầu góp phần vào công cuộc xây dựng Nhiệm Thể Chúa Kitô mỗi ngày mỗi tươi đẹp và phát triển.

3. Đứng trước “sự khôn ngoan của con cái thế gian”, chúng ta cũng phải biết vận dụng mọi phương tiện có được trong tầm tay, nhất là những gia tài thiêng liêng, tri thức mà chúng ta đã sở đắc phần nào do công ơn của Giáo Hội, để chiếu giải ánh sáng của Tin Mừng vào mọi ngõ ngách của đời thường cuộc sống. Chúng ta cũng đừng để lụi tàn đi óc phán đoán, sự nhạy cảm về các giá trị nhân bản, tính can đảm và trung thực biết nói không trước những cám dỗ ngược lại Tin Mừng và sẵn sàng nói có để làm chứng cho đời sống Kitô hữu.


Điều quan trọng còn lại đó chính là hãy cố gắng hết mình sống như một chiên ngoan. Và nếu có lần nào “lỡ dại”, bỏ đàn đi hoang vì những yếu đuối lỡ lầm, thì hãy mau mau chân thành quay về với Vị Mục Tử nhân lành để làm lại cuộc đời bên đồng cỏ xanh, bên dòng suối mát., như tâm sự ngày nào của linh mục thi sĩ Trăng Thập Tự trong bài thơ “Người chăn chiên vô hình

Ôi người chăn chiên vô hình kia

Tôi hiểu ra tôi sẽ chỉ là
Một cái bóng Ngài trên nội cỏ
Một con berger rất dư thừa
Đúng rồi tôi cũng chỉ là chiên
Hãy để yên cho mục tử hiền
Đưa dẫn tôi về qua cửa mở
Lùa ra nội cỏ lối đi lên
Nếu lỡ khi nao tôi lạc xa
Thì người Chăn chiên Vô Hình ạ
Xin hãy đánh tôi bằng gậy hiền
Và lôi tôi về với đoàn chiên.

LM. Giuse Trương Đình Hiền

1 nhận xét:

  1. Chiên không ở nhà chủ nữa
    Chiên lo âu
    Chiền buồn
    Chiên bỏ
    chiên
    đi.....

    Trả lờiXóa