Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

NỖI KHẮC KHOẢI MÙA ĐÔNG

Nỗi khắc khoải mùa đông
Phố bây giờ run rẩy trước mùa đông
Hàng xoan tím vươn mình thay áo mới
Cây hoàng lan trước nhà anh vẫn đợi
Sao bé không về tìm nhặt cánh hoa rơi?

Đông lại về anh lại nhớ chơi vơi
Đôi mắt biếc má hồng hai bím tóc
Nhớ những lần anh đùa làm bé khóc
Giận dỗi bỏ về, dẫm nát cánh hoàng lan.

Giấc mơ nhẹ nhàng bỗng chốc vỡ tan
Một ngày mùa đông bé chuyển nhà đi nơi khác
Bỏ lại sau lưng một ánh nhìn ngơ ngác
Góc phố buồn như tiễn bước người đi.

Chia tay rồi có nhắn gửi điều chi?
Cho mùa đông, cho anh và góc phố?
Hoa hoàng lan vẫn thơm hương mỗi độ
Sao bé không về để anh mãi chờ mong?

          Tác giả: Nguyễn Thị Minh Quý

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét