Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010

KỂ CHUYỆN VUI (CHO CÁC CHÁU BÉ)

CHUYỆN THẦY JU-NI-PHÊ-RÔ

Khi khổng khi không....nghỉ đến các cháu bé! Thôi thì kể chuyện về Thầy JU NI PHÊ RÔ
cho các cháu cười dzui vậy...nha !!!
Người lớn đọc xin đừng phiền nhá !

Sách "NHỮNG BÔNG HOA NHỎ"(Fioretti de St Francois d'Assise ) kể:

Thầy J.nổi tiếng " tếu ngạo giang hồ"  một cách đơn sơ .Tếu mà lành thánh các cháu ạ.Thầy được Cha Thánh PHANXICÔ tặng  hai nickname :
"ANH HỀ CỦA CHÚA" (vì Thầy hay làm người ta cười lăn cười bò kiểu TRẠNG QUỲNH hay BÁC BA PHI,nhưng không ác nha )
"CÂY GIÁNG HƯƠNG" (vì Thầy ngay thẳng  và tỏa tiếng thơm lành)


CHUYỆN CÁI ĐÙI HEO


Lần kia,có Thầy Dòng bạn bệnh.Thầy J.đến thăm:
-Anh ơi,Anh muốn Em làm gì cho Anh nào ?
-Chà,giá có cái đùi heo nấu cháo thì chắc đỡ bệnh!
Thầy J.xuống  bếp lấy dao phay,chạy ra rừng (vùng này quen nuôi heo ngoài rừng),vớ mội chú heo mập,thẻo lấy một đùi mang về nầu cháo cho Bạn ăn....
Chủ heo biết ,chửi ôi là chửi "Tu hành gì mà ăn cắp ăn trộm...".Thánh PHANXICÔ biết chuyện kêu Thầy J.đến khuyên bảo;Thầy tỉnh bơ :"Cha ơi,heo là của cải thế gian ,người có nhiều phải chia cho người không có chứ,con chỉ làm việc từ thiện thôi mà .Anh con nhờ chiếc đùi heo đã đỡ bệnh hẳn,,,"Khi đã biết việc Thầy làm không ổn,Thầy cũng vội vàng chạy vào rừng giải thích với chủ heo ý ngay lành của mình.Lúc đầu,chủ heo còn chửi rất hăng,nhưng thấy Thầy chân thành,khóc lóc và ôm hôn mình...chùn chụt nên mủi lòng tha thứ,lại còn bắt con heo  ...ba chân làm thịt mang đến nhà Dòng biếu để..tạ lỗi ,.vì một con heo tầm thường mà đi chửi bới các Đấng Thánh...



CHUYỆN DỠN MẶT VỚI QUỶ

Ma quỹ sợ và ghét Thầy J. vô kể nên lần kia nó trả thù:
Vua NI CÔ LA đang xung trận với thành VITERBA.
Quỹ hiện hình người ta đến dèm pha cùng vua:
"Thần biết có một tên ám sát đang đến đây để giết Đức Vua,hắn ăn mặc te tua,trong mình có giắt mũi nhọn và cục đá..."Lúc sau quả có một người như mô tả tiến đến. Quân lính chụp liền và tra tấn xét hỏi dữ dội :
-Mi là ai ?
-Tôi là tội phạm nổi tiếng.
-Mi tính nộp đầu vua cho địch phải không ?
-Tôi là kẻ bội phản không đáng được tha !
-Mi muốn giết vua phải không ?
-Nếu Chúa muốn thì tôi còn làm hơn thế nữa !
Chứng cớ đã quá đủ ,người ta cột Thầy J. vào đuôi ngựa,cho ngựa kéo đến nơi treo cổ.Một người dân nhận ra Thầy J. chạy báo cho nhà Dòng.Nhà Dòng vôi báo cho Nhà Vua.Xem kỹ lại,nhà vua thấy tội phạm quả là Thầy J. ,người mà nhà vua rất mộ mến.Tội lỗi quá !!!Bắt và hành hạ người ngay,nhà vua ăn năn khóc lóc....
Hỏi ra ,khi đi đường,gặp người nghèo Thầy J.cắt áo đem chia,nên ăn mặc te tua rách rưới.Cục đá là cục đá lửa. Thầy hay sống trong rừng nên giắt đá lửa theo (lúc đó chưa có quẹt ga!).Dùi nhọn là dùi để sửa dép râu khi dép
đứt .Còn các lời nhận tội vì Thầy luôn thấy mình tội lỗi trước mặt Chúa và là người muốn tuân theo Thánh Ý Chúa...


CHUYỆN CÓ GÌ ,CHO TUỐT !!!

Thầy J.nổi tiếng thương người nghèo khổ .
Người nghèo khổ xin,có gì trên người Thầy cho tuốt.Nếu trên người chỉ còn một cái áo dòng thì cũng xé ra mà chia.
Bởi vậy,Dòng phải cấm không được cho ai áo dòng !!!
Lần kia,đang trên đường,có người rách te tua,xin áo :
-Khổ thân Anh chưa,nhà Dòng cấm tôi không được cho áo.Nhưng thế này nhá....Anh cứ lột,tôi không cản đâu ...
Thế là hôm đó,Thầy tồng ngồng trở về , lại còn vui vẻ kể lể "bị lột áo" chớ không hề "cho áo"...!!!


Chuyện này mới động trời :
Hôm đó Lễ Giáng Sinh.Bàn thờ trang hoàng cặp chân đèn bằng vàng (người ta cúng ).Quanh chân đèn có treo các quả chuông nhỏ bằng bạc.Thầy giữ nhà thờ bận  đi ăn sáng, nhờ Thầy J.trông chừng  .
Có bà cụ nghèo khó đến xin. Nhìn lên bàn thờ thấy cặp chân đèn,Thầy hí hửng nghĩ :"Mấy cái chuông đâu ích lợi gì ,lột hết cho người nghèo.... làm ơn làm phúc...kẻo tội nghiệp !"...
Phát hiện hai cây đèn trơ trụi,Thầy giữ nhà thờ hốt hoảng báo sự việc với Bề trên Nhà .Thế là ,Thầy J. bị đòn thê thảm nhưng vẫn vui vẻ khoanh tay rụt cổ... Cha Bề trên la mắng đến khản cổ tắc tiếng....

Tối đến,mọi người đã ngủ,Thầy J. bưng một tô cháo rón rén đến phòng Cha Bề trên:
-Lại chuyện gì nữa đây !Giờ này còn phá phách không cho ai ngủ à ?
-Thưa Cha,Anh Em ngủ hết rồi,con đi nhẹ lắm,không phiền ai đâu ....Sáng nay Cha quở phạt con khan cổ tắc tiếng ,con nấu chén cháo bổ họng thông cổ mời Cha dùng....
Cha Bề trên nhất quyết không ăn :
-Thưa Cha,cháo con lỡ nấu rồi,Cha không ăn cho nóng đổ đi phí lắm.Cha cầm đèn để con ăn vậy...
Trước lòng thành đơn sơ của Thầy,Cha Bề trên cũng đành phì cười !!! Hai Cha con hì hụp chia nhau húp hết tô cháo !!!


CHUYỆN THẰNG KHÙNG !!!

Người ta, ai cũng thích được ca tụng,được danh cao quyền quý....
Thầy J. lại thích sống khiêm hạ;bị người ta che bai khinh bỉ thì mừng lắm.
Lần kia Thầy bày ra trò này:
Quần áo cởi hết (trần như nhộng ),cột thành bó,đội lên đầu....
Thầy đến đứng giữa chợ Thành VITERBA...
Con nít (như các cháu vậy ...) xúm lại la hét um xùm:
-Thằng khùng ,tụi bay ơi,thằng khùng !!!Lại xem thằng khùng nè vui lắm !!!
Có bạn ác ôn còn lấy bùn và sỏi ném Thầy (ác thật là ác! tôi Thầy ghê !!!)
Có bạn khác xông vào xô Thầy chúi nhũi...rồi cười chế nhạo Thầy !!!

Sau buổi chợ,Thầy để nguyên mình mẩy gớm ghiếc như thế , về Nhà Dòng
Các Thầy Dòng xúm lại chê trách Thầy J quá cỡ...:"Khùng quá!!!", "Làm nhục Nhà Dòng,đem bỏ tù cho rồi !!!", "Cho về đời...làm CPS đi !!!"...nhiều lắm ....
Vậy mà Thầy J. thì khoái chí :"Các Anh nói đúng ! Em đáng chịu nhiều hình phạt như các Anh nói, mà...còn nhiều hơn thế nữa cà !!!"

(Hẹn lần khác tiếp tục nha ! Gõ kiểu cò mổ,mỏi tay wá....)

GIÀ PHÊ








7 nhận xét:

  1. con xài ID và PW của Ba con !!! Hì....
    con khoái Thầy J.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn bạn , chuyện hay thật , ông thầy này ...ngộ thật . Chờ đọc tiếp đó nha .

    Trả lờiXóa
  3. Chuyện này phê quá BÁC PHÊ ơi !!!

    Trả lờiXóa
  4. haha, bé cháu chưa biết nghe kể chuyện, thôi thì đọc cho mẹ vậy, lâu lâu đọc truyện lại, hay thật, cảm ơn chú!

    Trả lờiXóa
  5. Không bao giờ nghĩ là có những ý nghĩ ngây thơ trong trắng như vậy ở trong tâm hồn một người đã trưởng thành . Vô tư hết cỡ . Bó tay .Nhưng ...vẫn muốn coi nữa .Hì .

    Trả lờiXóa