Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

HÃY TIN VÀO GIÁO HỘI (Lm Nguyễn Hồng Giáo,ofm)

 

§ Lm Nguyễn Hồng Giáo, OFM
Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống mời gọi chúng ta suy nghĩ về bản chất và sứ mạng của Hội Thánh, và nhắc nhở ta hãy yêu mến và tin tưởng Hội Thánh hơn.
1- Tôi tin Hội Thánh
Giáo Hội đã xuất hiện công khai trong ngày lễ Ngũ Tuần tại Giêrusalem khi Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các Tông Đồ (x. Cv 2,1-13), và lập tức các ngài toả ra đường phố rao giảng về Chúa Giêsu Kitô chết và phục sinh … Thời của Giáo Hội đã khai mạc như thế, vào lúc mà các lời hứa và các sấm ngôn liên quan cách tỏ tường tới Đấng Bảo Trợ, tới Thần Khí ban sự sống và Thần Khí sự thật bắt đầu được thực hiện trên các Tông Đồ một cách mạnh mẽ và hiển nhiên. Đức Kitô là người sáng lập Giáo Hội, nhưng người ta cũng gọi Chúa Thánh Thần là Đấng đồng sáng lập Giáo Hội. Những gì Chúa Thánh Thần đã làm với Chúa Giêsu trong cuộc đời và sứ vụ của Ngài ở trần gian thì Người cũng sẽ làm tương tự như vậy với Giáo Hội lữ hành. Vì thế, rồi đây mỗi khi cùng nhau lấy những quyết định hệ trọng, các Tông Đồ thường tuyên bố: Thánh Thần và chúng tôi quyết định …
Cộng đoàn Giáo Hội sẽ lớn lên; những tổ chức cơ cấu ngày càng phức tạp hơn sẽ phải được thiết lập như bất cứ tập thể xã hội nào, nhưng Chúa Thánh Thần mãi mãi là linh hồn của Giáo Hội, sức mạnh của Giáo Hội. Giáo Hội không thể hoàn thành sứ mạng nếu không có Thần Khí của Chúa Cha, cũng đồng thời là Thần Khí của Chúa Kitô tác sinh và hướng dẫn. Không trung thành với Thần Khí, Giáo Hội (dù ở cấp nào) luôn có nguy cơ chỉ còn là một cơ chế xã hội tìm kiếm và hoạt động theo sự khôn ngoan và tiêu chuẩn trần thế, xa lìa Tin Mừng, như lịch sử Hội Thánh vẫn cho thấy.
Như thế, chúng ta là con cái Giáo Hội phải hiểu Giáo Hội cho đúng bản chất và sứ vụ riêng của Giáo Hội. Chúng ta phải TIN Giáo Hội như ta vẫn tuyên xưng trong kinh Tin Kính. Nếu Giáo Hội chỉ là một tổ chức xã hội, thì việc gì phải TIN? Ta tin Giáo Hội thánh thiện, công giáo và tông truyền. Thật là sai lầm những ai nói: chúng tôi tin Chúa Giêsu Kitô nhưng chúng tôi không tin Giáo Hội. Có đôi lúc người ta lìa bỏ Giáo Hội (hữu hình) để -như họ nói- trung thành với Chúa, với Tin Mừng. Nghĩ và hành động như thế thì đã hết là môn đệ Chúa Kitô rồi. Có những người chỉ muốn một Giáo Hội theo như ý họ: hoặc là một Giáo Hội tinh tuyền “vô tì tích” (như mai sau trên trời) hoặc một Giáo Hội đầy uy lực, hiệu năng với những phương tiện và đường hướng hoạt động như các tổ chức chính trị, xã hội khác. Đó không phải là Giáo Hội như Chúa Giêsu muốn.
Tôi không muốn biện minh cho những lỗi lầm của Giáo Hội, của các vị lãnh đạo Giáo Hội do những bất trung phản bội cố tình hay ngoan cố đối với Đấng Sáng Lập của mình. Giáo Hội là thánh thiện vì phát sinh từ Thiên Chúa và là Nhiệm Thể của Chúa Kitô, nhưng Giáo Hội cũng bao gồm những con người yếu đuối mỏng giòn tội lỗi, phải chiến đấu luôn để ngày càng nên hoàn thiện hơn, xứng đáng hơn trong tư cách làm con cái Cha trên trời và môn đệ Chúa Kitô. Vì thế Công đồng Vaticanô II đã nhắc lại một nguyên tắc xưa cũ: Ecclesia semper reformanda, nghĩa là Giáo Hội phải được canh tân đổi mới không ngừng.
2- Vài hậu quả
Tóm lại những điều trên đây muốn nhấn mạnh rằng Giáo Hội là một mầu nhiệm.
Trong một bài giảng gần đây, Đức cha Nguyễn Chí Linh, Phó Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam cũng nhắc nhở chúng ta không được quên chiều kích siêu việt, thần linh của Giáo Hội khi muốn nói về Giáo Hội hay đánh giá Giáo Hội. Không phải là một sự lưu ý không có lý do.
Tôi thấy thái độ của Đức nguyên TGM Hà Nội Giuse Ngô Quang Kiệt trong tình hình nóng bỏng vừa qua thật đáng khâm phục. Ngài luôn nhìn vụ việc có liên quan đến mình một cách bình an tin tưởng trong tinh thần Giáo Hội, như một người con đích thực của Giáo Hội và như một chủ chăn đầy trách nhiệm; ngài tỏ ra “tự do” và “can đảm” khi lặp đi lặp lại rằng mình không hề bị áp lực mà chỉ muốn lợi ích của Hội Thánh mà thôi, cho dù biết rằng một tuyên bố như thế sẽ không hợp với chờ đợi của một số thành phần ủng hộ ngài. Và quả thực có những người không bằng lòng. Nếu người ta yêu mến ngài, thiết tưởng phải tin vào ngài, thay vì chỉ nhấn mạnh những điều đúng với ý mình và nghi ngờ những điều khác…
Nếu chúng ta yêu mến Giáo Hội và muốn điều tốt cho Giáo Hội, tưởng cũng phải tin vào Giáo Hội, vào Đức Thánh Cha, vào các giám mục chúng ta. Tại sao và nhân danh cái gì mà phê phán các ngài, bảo các ngài phải thế này không được thế kia, hoặc “chấm điểm” vị này “được” vị kia “không được”? Nên nghe theo các ngài là những đại diện Chúa Kitô hay nghe theo ai khác hoặc bám chắc vào ý kiến riêng mình, - đàng nào hợp lý hơn cho một người công giáo?
Đành rằng trong những vấn đề mới đây, các giám mục chúng ta đã có thể có những sai sót chi tiết nào đó nhưng không thể nói chủ trương chung là sai. Muốn tin vào Giáo Hội thì phải tin vào Chúa Thánh Thần đang hoạt động trong Giáo Hội, và Người có thể -cùng với các giám mục- làm được những việc mà con người chúng ta nghĩ là không thể và với những phương cách mà ta coi là không thích hợp. Chúa là Chúa, ta chỉ là ta. Hãy uốn nắn tư tưởng của ta theo tư tưởng của Chúa, không phải tìm cách làm ngược lại! Lịch sử Giáo Hội buổi đầu mà Phụng vụ cho ta nghe lại trong suốt mùa Phục Sinh nhắc bảo ta như thế.
Xét cho cùng, những khác biệt và có khi đối nghịch giữa một bên là Toà Thánh và HĐGM Việt Nam và bên kia là một nhóm nào đó trong thời gian qua đã phát sinh do mỗi bên đứng vào một quan điểm: quan điểm đức tin và giáo hội và quan điểm trần tục nặng tính ý thức hệ.
(Lễ Hiện Xuống 2010)
Lm Nguyễn Hồng Giáo, OFM

ĐÓN MỪNG VŨ ĐỨC THỈNH TỪ MỸ VỀ !!!




Địa điểm :Vườn nhà A.NHI (Lớp 66,TĐ)
Thời gian :4 - 9.30g chiều ngày 31/5/2010
Có mặt :NHI (L.66),ĐAM-TRÚC-PHIÊN (L.61),HAI (L.71),THỐNG(L.68),TRUNG-ThiếtMộcLan-(L.72)
Rất vui !!! Dzui ơi là dzui !!!

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

CHUYỆN ĐỌC...RƠI NƯỚC MẮT !!!

Hồng ân tha thứ... tại Lộ Đức
VietCatholic News (30 May 2010 13:35)
Một ngày trong năm 1968 một người đàn ông trung niên đứng nhìn đoàn tín hữu Công Giáo hành hương Lộ Đức đang sốt sắng giang tay cầu nguyện. Ông lẩm bẩm và tỏ ra cau có khó chịu. Bỗng chốc, ông chú ý đến một thanh nữ đứng gần ông, có đôi mắt đẫm lệ. Cô cũng giang tay cầu nguyện. Trong khi đó vị Linh Mục hướng dẫn buổi hành hương cất cao giọng đọc kinh Lạy Cha. Khi đến câu: ”Xin CHA tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” người đàn ông càu nhàu:

- A! Không! Không được! Không bao giờ!

Vừa giận dữ vừa chửi rủa, ông rời hang đá Đức Mẹ và trở về quán trọ. Trên đường ông gặp một Linh Mục. Thấy dáng vẽ bất bình, vị Linh Mục đến gần ông và gợi chuyện:
- Ông có chuyện gì mà trông ông có vẽ mệt mỏi thế!

Ông càu nhàu trả lời:
- Xin hãy để con yên!

Vị Linh Mục vẫn nhỏ nhẹ tiếp tục:
- Nhưng mà giữa anh em, chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau!

Người đàn ông càu nhàu:
- Giúp đỡ? Giúp đỡ cái gì? Cha chả giúp gì được đâu! Cha biết không, con vừa ra khỏi tù đây! 15 năm tù vì một tội mà con không bao giờ phạm, chỉ vì người bạn thân nhất của con đã tố cáo oan con. Trong thời gian con bị tù, hiền thê con thường đến thăm con. Nàng hứa là khi nào con ra khỏi tù, nàng sẽ đưa con đi hành hương Lộ Đức. Nhưng ngày con ra khỏi tù thì nàng đã là người thiên cổ! Dầu vậy, con vẫn một mình đi Lộ Đức, không phải hành hương nhưng là để xem. Thú thật với Cha là lúc nãy khi nghe đọc kinh Lạy Cha tới câu: ”Xin CHA tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”, con phát điên lên được! Con xin hỏi Cha: ”Làm sao con có thể tha thứ cho người bạn thân đã gây cho con không biết bao nhiêu tang thương khốn khổ?”

Trước một sự thật quá đau lòng, vị Linh Mục im lặng và trầm tư một lúc, sau đó Cha ôn tồn nói:
- Ông biết rõ tất cả chúng ta đều là kẻ tội lỗi. Vậy thì, nếu ông muốn có sự bình an trong tâm hồn, thì trước hết, chúng ta phải được THIÊN CHÚA thứ tha mọi tội lỗi. Nhưng làm sao THIÊN CHÚA có thể tha thứ, nếu chính chúng lại không tha thứ cho người khác? Do đó tôi nghĩ là ông nên kiểm điểm lại lương tâm mình!

Vừa nói chuyện, hai người tiếp tục đi dọc theo con sông Gave. Người đàn ông, sau một lúc im lặng suy nghĩ, ông bắt đầu xưng thú tội lỗi. Sau khi giải tội, vị Linh Mục thân mật bắt tay giã từ và nói:
- Mọi sự được dàn xếp ổn thỏa. Vậy ông đừng nên nhắc lại chuyện cũ. Ông có bằng lòng không?

Người đàn ông mỉm cười đáp:
- Thưa Cha, con rất hài lòng. Giờ đây con biết rằng con đã tha thứ!

Mấy ngày sau, trước khi rời Lộ Đức, người đàn ông ra Hang Đá Đức Mẹ để lấy nước suối Đức Mẹ. Nơi đây, ông gặp lại thanh nữ mà ông trông thấy vào buổi chiều đầu tiên đến Hang Đá Đức Mẹ. Cô gái hình như cũng nhận ra ông. Cô đến gần và nói:
- Bác không có gì để lấy nước. Vậy Bác có thể lấy cái bình của cháu.

Vừa đưa bình, thanh nữ vừa tiếp tục:
- Cháu thoáng trông thấy bác hôm nọ ở ngoài Hang Đá Đức Mẹ. Cháu thấy hình như Bác có vẽ buồn sầu lo lắng cái gì đó.

Người đàn ông nhã nhặn đáp lại:
- Bây giờ thì hết rồi cô ạ và tôi đang có sự bình an trong tâm hồn.

Cô gái cũng nhanh nhẹn nói:
- Cháu cũng vậy, như Bác thấy đó! Ba cháu bị bệnh ung thư và trước khi chết Ba cháu muốn được người bạn tha thứ cho tội đã vu khống khiến bạn phải bị 15 năm tù!

Cô gái lên 5 tuổi, vào thời kỳ xảy ra câu chuyện đau thương giữa hai người bạn. Bây giờ cô là thanh nữ 20 xuân xanh.. Người đàn ông ngạc nhiên nói lớn tiếng:
- Cháu là Têrêxa đó sao? Bây giờ thì Bác nhận ra cháu rồi!

Cô thanh nữ cảm động ấp úng:
- Ủa, thật chính là Bác sao?

Người đàn ông trả lời:
- Phải, chính Bác đây!

Rồi ông nói tiếp:
- Bây giờ hai Bác Cháu cùng đem ơn tha thứ đến cho Ba cháu để Ba cháu nhắm mắt an nghỉ trong Tình Yêu muôn đời của THIÊN CHÚA.

ÔI ! HÔN NHÂN....ĐỌC XUÔI,ĐỌC NGƯỢC !!!


Quà của A.SIMON HÒA (L.60,hiện ở SG)                    

Before marriage....                                    
Trước ngày cưới……

    He: Yes. At last. It was so hard to wait.              
                     - Đúng ,anh đã quá mỏi mòn chờ đợi …          

    She: Do you want me to leave?                            
- Anh muốn Em lìa bỏ Anh sao ?  

    He: No! Don't even think about it.                        
   - Không hề ! Chớ nghĩ đến điều đó  .

She: Do you love me?                                       
- Anh  yêu Em chứ ?

    He: Of course! Over and over!                             
- Đương nhiên ! Mãi mãi và mãi mãi !
    She: Have you ever cheated on me?                    
- Anh có bao giờ lừa dối Em không?
    He: No! Why are you even asking?                     
- Không ! Sao Em  hỏi thế  ?
    She: Will you kiss me?                                         
-Anh sẽ hôn Em chứ ?
    He: Every chance I get.                                        
- Bất cứ khi nào có cơ hội.
    She: Will you hit me?                                           
- Anh có hành hạ Em không ?
    He: Are you crazy! I'm not that kind of person!    
-Em điên à! Anh đâu phải loại người như thế !
    She: Can I trust you?                                            
-Em có tin tưởng Anh được không ?
    He: Yes.                                                               
- Có .
She: Darling!                                                       
- Ôi ! Anh yêu !      -              

After marriage....
Simply read from bottom to top
Sau ngày cưới….
             Chỉ cần đọc từ dưới lên trên.
                                    (AT  chuyển ngữ.)

Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2010

THỐNG HỐI...CÙNG CHA THÁNH PHANXICÔ !!!




Sáng tác mới : TÌM VỀ...của Nguyển Thành Thống (Lớp 1968 Thủ đức)
Dịp sáng tác : Tĩnh tâm CPS 2009
Giọng ca nữ :Tuyết Thu (Vợ A.Phiên),Mai Thuyên (GV Nhạc,Bạn Tuyết Thu)
Giọng ca bè :HAI (Lớp 72 Thù đức),THỐNG
Cầm máy :Phiên (AT)-26/5/2010.
Gữi đến EVERYONE để chúc HẠNH PHÚC&BÌNH AN

HÁT NHỚ VỀ ACE HẢI NGOẠI




Bài hát :CALIFORNIA
Người hát :Nguyễn Thành Thống (Lớp 68 Thủ đức)
Không gian :Phòng khách nhà PHIÊN ,ngày 29/5/2010,dịp gặp nhau cuối tuần.
Có mặt :TRÚC,NHI và 02 người Bạn.
Cầm máy :Phiên (AT)

Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010

THÂN XÁC KHÔNG PHÂN HỦY...SAU KHI CHẾT !!! TẠI SAO ???

Anh HOPETER (Mỹ) GỮI .
"Cát bụi lại trở về cát bụi !!!"
Nhưng....có những thân xác các Vị Thánh không bị phân hủy sau khi chết...
Hãy xem và gẫm suy...
(Có nhạc nền)

Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010

TÌNH NGƯỜI....QUA BẢY CHUYỆN...CỰC NGẮN !!!

Những câu truyện cực ngắn đầy ý nghiã.
Từ Anh ĐẶNG NGỌC (CPS,lớp 61 Thủ đức)
1. Nó

Ba nó bỏ đi lúc nó còn đỏ hỏn. Ngoại và mẹ nuôi nó trong nghèo khó. Đau khổ và cả hạnh phúc. Được vài năm, cái đói nghèo cướp mất ngoại. Thiếu hơi bà, nó ngằn ngặt khóc đêm. Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái, dỗ dành "Ngoại có đi đâu! Ngoại ở đây mà!". Vậy là nó nín. Rồi mẹ cũng theo bà. Hôm tang mẹ, thấy dì khóc, nó bảo: "Mẹ có đi đâu! Mẹ ở đây mà!" rồi lấy tay đặt trên ngực trái, chỗ trái tim. Nó dỗ thế mà dì chẳng nín, lại ôm nó khóc to hơn. (Thanh Hải)
2. Vòng cẩm thạch
Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo. Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười: - Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui. Chị em không ai bảo ai, nước mắt rưng rưng. (ST)
3. Quà sinh nhật
Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: "Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?" Chưa tan tiệc, Má xin phép về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: "Sao má chẳng ăn gì?" Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến... (ST)
4. Con Nuôi
Thầy giáo lớp 1 thảo luận với lớp về một bức hình chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đình. Một học sinh cho rằng cậu bé trong hình chính là con nuôi. Một cô bé nói: - Mình biết tất cả về con nuôi đấy. Một học sinh khác hỏi: - Thế con nuôi là gì? Cô bé trả lời: - Con nuôi nghĩa là mình lớn lên từ trong tim mẹ mình chứ không phải từ trong bụng. (ST)
5. Khóc
Vừa sinh ra đã vào trại mồ côi, trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa. Năm 20 tuổi, qua nhiều khó khăn anh tìm được mẹ, nhưng vì danh giá gia đình và hạnh phúc hiện tại, một lần nữa bà đành chối bỏ con. Anh ngạo nghễ ra đi, không rơi một giọt lệ. Hôm nay 40 tuổi, đọc tin mẹ đăng báo tìm con, anh chợt khóc. Hỏi tại sao khóc, anh nói: "Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc mẹ còn khổ tâm hơn anh." (ST)
6. Xa xứ
Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học. Thư đầu viết: "Ở đây, đường phó sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình..." Cuối năm viết: "Mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm..." Mùa đông sau viết: "Em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội... Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không..." (ST)
7. Cua rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui: "Cua rang muối thật đó mẹ." Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém: "Còn răng đâu mà ăn?!" (ST)

CHUYỆN VUI ...CƯỜI BỂ BỤNG!!!

Anh HOPETER (Mỹ) gữi một chuyện VUI,ngầm chút PHÊ PHÁN !!!

Attachment: Con bò giống.pps

Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

Cựu người mẫu thời danh... ăn năn trở lại đạo !!!

Cựu người mẫu thời danh nước Côlômbia chia xẻ chuyện ăn năn trở lại đạo
VietCatholic News (25 May 2010 13:21)
BOGOTA, thủ đô nước Colômbia ngày 25/05/2010 - Theo bản tin của Thông Tấn Xã CNA, cô Amada Rosa Pérez, đã là một trong những siêu người mẫu nổi tiếng nhất của nước Côlômbia, thế rồi bỗng một hôm cách đây 5 năm cô chợt biến mất khỏi ánh mắt công chúng. Ngày hôm nay người phụ nữ xinh đẹp nhất nước Côlômbia này lại bất ngờ xuất hiện trên trang nhất các báo và qua tin nóng hổi của truyền thanh truyền hình-không phải vì những chuyện về sắc đẹp mốt thời trang, nhưng cô siêu mẫu xinh đẹp lần này xuất hiện để.. .. chia xẻ về câu chuyện ăn năn trở lại đạo của cô.

Amada giải thích với Nhật báo El Tiempo (Thời Báo Côlômbia) rằng cô ta đã được chẩn đoán là cô mắc phải một căn bệnh khiến cô sẽ chỉ còn có 60% sức nghe được (thính lực) ở bên tai trái. Tin buồn này khiến cho cô suy tư về lối sống của cô. "Tôi đã cảm thấy thất vọng, bất mãn, mất phương hướng, và sau đó buông trôi cho đời tôi chìm ngập trong những lạc thú chóng qua... Tôi đã luôn luôn đi tìm các câu trả lời và thế giới trần tục này chẳng cho tôi điều gì ngoài sự câm lặng!"

"Trước đây tôi luôn luôn sống trong vội vã, chịu đựng mọi căng thẳng qúa mức và dễ dàng nổi giận". Người phụ nữ xinh đẹp một thời nhất nước Côlômbia tiếp tục kể lại; Và bây giờ thì khác hẳn, vì tôi đã an vui sống trong thanh bình. Cái thế giới trần tục này không còn chi hấp dẫn và quyến rũ tôi được nữa. Tôi hân hoan hưởng thụ mỗi phút giây đời sống mà Thiên Chúa đã trao ban cho tôi... Bây giờ hàng ngày tôi tham gia Thánh Lễ, nguyện Kinh Mân Côi và xướng chuỗi kinh Kính Lòng Chúa Thương Xót đúng 3 giờ chiều." Amada nói thêm, " Tôi năng xưng tội và chịu phép Giải Tội" Hiện nay người mẫu Amada cho biết cô đang làm việc rất hăng say, không hề biết mệt mỏi cho.. .. một Cộng Đoàn Tu Hội Đức Mẹ Maria tại Côlômbia."

Nhớ về cái công việc mang lại vinh quang trần thế trước đây, người mẫu Amada nói; "Trở thành một người mẫu có nghĩa là trở thành một tiêu chuẩn đặc biệt nào đó, mà có một số người tin là rất đáng để bắt chước. Nhưng rồi sau đó dần dà tôi đã trở nên mệt mỏi qúa sức vì phải trở thành một mẫu hình của cái gì đó rất hình thức, rất chú trọng vẻ bề ngoài mà thật ra rất hời hợt. Tôi đâm ra chán ngấy cái thế giới đầy những lừa dối, khoác lác ấy, trọng vẻ bề ngoài, gian xảo lừa đảo bên trong, đạo đức giả hình và đầy cạm bẫy gạt gẫm.

Một cái xã hội chứa đầy những gía trị phản lại xã hội vì toàn tâng bốc bạo lực, ngoại tình gian dâm, nghiện rượu, đánh giết nhau, và đó chính là cái thế giới trần tục hiện đang rêu rao sự giàu có tiền của, lạc thú cá nhân, các loại lừa đảo và những hành động tình dục vô đạo đức."

Amada nói; " Ngày nay tôi muốn trở thành một người mẫu xinh đẹp khác, một mẫu người chỉ biết cổ võ và thăng tiến cho nhân phẩm đích thực của nữ giới và không để cho phụ nữ đang bị lợi dụng vào trong các mục đích thương mại nữa."
Dominic David Trần

Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

LỚP 1959 Thủ đức




02 hình xưa mới tìm được
Hình do Anh NGUYỄN TRỌNG ĐA cung cấp

Những ý kiến về vấn đề tế bào nhân tạo

Những ý kiến về vấn đề tế bào nhân tạo
VietCatholic News (24 May 2010 11:19)
Nhiều nhà nghiên cứu Mỹ đã lên tiếng việc tạo ra một tế bào được điều khiển bởi DNA nhân tạo là một thanh gươm "hai lưỡi."

Bác học J. Craig Venter và một nhóm khoa học gia đã thành công cấy ghép một DNA nhân tạo, DNA này là bản sao chép y hệt như một DNA thật cuả một vi khuẩn, vào một tế bào chủ. Sau khi cấy ghép xong, tế bào chủ đã được kiểm soát hiệu quả bởi DNA mới. Tế bào mới được gọi là một "tế bào nhân tạo" mặc dù chỉ có bộ gen của nó thật sự là nhân tạo.

Linh Mục Thomas Berg, Giám đốc Viện Westchester về Đạo đức và Nhân vị học, bình luận rằng phát minh trên "là hấp dẫn, đạo đức trung lập, và có thể là một phần của một cái gì đó nghiêm trọng hơn."

BH Venter hy vọng rằng các tế bào nhân tạo này sẽ mở đường cho việc tạo ra các tế bào với những đặc tính di truyền mới và sẽ trở thành hữu ích cho những việc sản xuất dược phẩm, tạo nguồn năng lượng mới, và làm sạch môi trường.

Nhưng Cha Berg cũng cảnh báo về những hậu quả không lường trước được: "nỗi lo ngại của tôi là chưa có bất kỳ suy nghĩ đầy đủ nào về những tiềm năng nguy hiểm," ngài lưu ý rằng mặc dù khiá cạnh đạo đức có tầm quan trọng tối thượng, nhưng thường là điều cuối cùng được xem xét trong tiến trình phát triển khoa học.

Đề cập đến khái niệm "thiết kế" trẻ em, Cha Berg lưu ý rằng phát hiện này có khả năng là "bước đầu tiên cuả một tiến trình đen tối hơn" như là "thay đổi con người một cách bất bình thường."

"Những nhà đạo đức học Công giáo chắc chắn phải đặt điều này trên tầm nhìn của họ", Cha Berg khuyến khích cộng đồng Công giáo nên khám phá vấn đề một cách sâu xa hơn.

Đức Hồng Y Angelo Arguello, Chủ tịch của Hội Đồng Giám mục Ý, nói với hãng tin ANSA rằng công việc của BH Venter là "thêm một dấu hiệu của trí thông minh, là món quà cuả Thiên Chúa để giúp hiểu biết sự sáng tạo và cai quản nó tốt hơn" Ngài nói thêm, "mặt khác, trí thông minh không bao giờ có thể được tách ra khỏi trách nhiệm. Bất kỳ hình thức thông minh và khoa học nào... luôn phải được đo bằng kích thước đạo đức, đặt tâm điểm là phẩm giá thực sự của mỗi người. "

"Nếu nó được sử dụng cho những điều tốt đẹp, như để điều trị bệnh lý, thì chúng tôi chỉ có thể có những tình cảm tích cực" về nó, Đức Tổng Giám Mục Rino Fisichella, người đứng đầu Học viện Giáo hoàng về cuộc sống, nói với truyền hình Ý. Nhưng, "nếu nó trở thành không được. .. hữu ích để tôn trọng nhân phẩm của con người, thì quan điểm của chúng tôi sẽ thay đổi. "

Việc phát hiện cũng đặt ra những câu hỏi như “việc chế tạo sự sống nhân tạo” và sự cám dỗ để "đóng vai Thiên Chúa."

"Nói rằng Venter đang đóng vai Thiên Chúa", theo Cha Berg "thì là quá đáng" vì tuy các tế bào nhân tạo là một "thành tựu khoa học rất lớn, nhưng đã không tạo ra cuộc sống.", ngài nhấn mạnh.

Tiến sĩ John Haas của Trung tâm Công giáo quốc gia về đạo đức sinh học nói với BBC, "họ đang làm thay đổi đáng kể cho các vấn đề sinh học, nhưng thực sự đã không tạo ra sự sống nhân tạo. Rõ ràng khi một hình thức mới cuả cuộc sống được sanh ra, người ta không thể hoàn toàn chắc chắn nó sẽ làm những gì, và sẽ sinh sản như thế nào. " "Người ta có thể sửa đổi và thao tác những vật liệu sinh học đã có. Nhưng không một ai có thể tạo ra cuộc sống từ đầu. "

Đóng góp thêm vào cuộc tranh luận, Bác sĩ Carlo Bellieni, một chuyên gia người Ý về trẻ sơ sinh, cũng cảnh báo. "Tầm quan trọng của DNA, cuối cùng, là rất lớn và là kỳ vọng cuả khoa học di truyền," ông viết trên báo Vatican L'Osservatore Romano. "Vấn đề là cần có sự hoà hợp giữa can đảm và thận trọng: hành động trên bộ gen có thể - chúng tôi hy vọng - chữa bệnh, nhưng họ đang đụng chạm tới một địa hình rất mong manh, trong đó vấn đề môi sinh và thao tác (vận dụng môi sinh) là những vấn đề không nên được định giá quá thấp."
Trần Mạnh Trác

"VƯỜN ĐỊA ĐÀNG" CỦA CANADA

Butchart Gardens - "vườn địa đàng" của Canada
Từ AC ĐẶNG NGỌC (Pháp)
 
Butchart Gardens -
Đẹp nhất, nổi tiếng nhất tại Canada, nó là một trong những địa điểm được sánh với "vườn tiên" dưới hạ giới.
Trải rộng trên diện tích 20 hecta, Butchart Gardens là tổng thể gồm nhiều khu vườn tuyệt mỹ (vườn hồng, vườn kiểu Ý, vườn kiểu Nhật...) khiến người ta liên tưởng tới cảnh trí thần tiên của "vườn địa đàng". Địa chỉ: British Colombia , Canada (cách thành phố Victoria 14 dặm).
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Những màu sắc rực rỡ trong khu vườn
Người ta nói rằng chỉ cần 1 lần được ngắm cảnh quan nơi đây, bạn sẽ phải nín thở tưởng chừng như đang lạc vào cõi thần tiên cổ tích.

Ở Butchart Gardens , cảnh vật không theo một mùa cố định. Các kỹ sư và những người làm vườn đã chăm sóc, giữ cho màu sắc 4 mùa liên tục được hiện hữu nơi đây, từ sắc rực rỡ mùa hè đến những gam màu lạnh của mùa đông.
Hinh ảnh: Hoa trong Những Khu Vườn Butchart
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Cảnh sắc rực rỡ tại Butchart Gardens
Butchart Gardens vừa là một trong những cái tên nổi tiếng nhất, vừa là nơi tụ hội của những khu vườn lâu đời nhất với lịch sử bắt đầu từ năm 1904 (do dòng họ Butchart xây dựng nên). Nó gắn kết giữa quá khứ - hiện tại và mang đến cho khách tham quan những góc "view" đẹp lộng lẫy.
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Những cảnh sắc tuyệt đẹp
Nhân viên nơi đây chăm chút vẻ đẹp của Butchart Gardens vượt qua thời gian. Mùa xuân, hàng ngàn bông hoa nở tạo thành những khoảnh vườn hoa đủ sắc màu. Mùa hè, các loài thảo mộc đón chào du khách trong mỗi ngóc ngách của Butchart Gardens . Mùa thu, sắc vàng của những cây gỗ thích tạo nên cảnh sắc man mác chạm tới từng thớ cảm xúc của người xem. Còn mùa đông, Butchart Gardens không hề ngủ. Những cây bụi cùng hàng trăm loài thực vật khác vẫn tiếp tục tỏa hương sắc tuyệt diệu.
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Butchart Gardens -
Bạn có thể chiêm ngưỡng vô số loài hoa, cây cảnh, thực vật khác nhau trong khuôn viên Butchart Gardens : từ hoa hồng, thược dược, cúc,... đến những khoảnh vườn được cố ý thiết kế sao cho hòa hợp màu sắc tự nhiên nhất

DI SẢN VĂN HÓA THẾ GIỚI ....

Quà từ AC PETERHO (Mỹ)
Mời ACE ngắm chút cho quên cao điểm nóng hè !!!
Attachment: I_LL_Be_Around.pps

(HÌNH) THƯ MỜI : LỄ PHONG CHỨC ...




DÕNG ANH EM HÈN MỌN VIỆT NAM SẮP CÓ THÊM
* 02 LINH MỤC
* 01 PHÓ TẾ
XIN CẦU NGUYỆN CHO CÁC TÂN CHỨC !!!

Thứ Năm, 20 tháng 5, 2010

BÌNH AN GIỮA CHỐN PHONG BA !!!


BÌNH AN GIỮA CHỐN PHONG BA
Từ Bạn Đặng Ngọc (Pháp)
Ngày xửa ngày xưa có một vị vua treo giải thưởng
cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất
về sự bình an. Nhiều họa sĩ đã cố công vẽ những
bức tranh tuyệt đẹp để trình lên vua. Nhà vua
ngắm tất cả các bức tranh đó nhưng chỉ thích
có hai tấm và ông phải chọn lấy một.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình an thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình an chút nào.
Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ của mình..… Bình an thật sự!
Nhà vua công bố: “Ta chấm bức tranh này! Sự bình an không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình an có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của bình an”.
***
Sau khi Đức Giêsu chịu chết, các tông đồ sợ người Do Thái lùng bắt, nên đã trốn vào phòng, cửa đóng then cài.
Giữa cơn phong ba bão táp, Đức Giêsu sống lại, hiện ra với các ông, như chim mẹ an nhiên đậu trên tổ canh giữ bầy con, Người mang lại cho các ông sự bình an đích thực: “Bình an cho anh em!”
Bình an của Đấng Phục sinh không phải là thứ bình an không có sóng gió. Bình an của Người là bình an trong tâm hồn. Bình an ấy không loại trừ phải đối đầu với kẻ thù. Bình an ấy giúp ta đối diện với khổ đau và nỗi chết. Chính vì thế mà sau khi trao bình an, Đức Giêsu đã cho các môn đệ “xem tay và cạnh sườn” Người. Đó là bằng chứng của một cuộc chiến đấu đầy gian truân mà các môn đệ sẽ phải đi tới.
“Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em”. Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,21-22). Nhận được bình an, lòng tràn ngập hân hoan, các môn đệ không còn nhát sợ. Với sức mạnh của Thánh Thần các ngài mạnh dạn tung cửa ra ngoài, hiên ngang rao giảng về Đức Giêsu, Đấng đã bị người ta giết chết, nhưng Thiên Chúa đã cho Người sống lại. Người đang hiện diện sống động giữa các ngài và đang hoạt động mãnh liệt trong các ngài.
Lễ Hiện Xuống nhắc nhở người tín hữu về một Thánh Thần bình an đã hoạt động trong lòng Giáo hội suốt 2000 năm qua. Người cũng đang hiện diện trong những người đã lãnh nhận Bí tích Thêm Sức để sai họ đi làm chứng nhân cho Tin Mừng.
Làm chứng cho Tin Mừng là để Thánh Thần mở toang cánh cửa tâm hồn, không còn nhát sợ nhưng can đảm chiến đấu với thử thách, khổ đau trong cuộc sống.
Làm chứng cho Tin Mừng là để Thánh Thần dẫn dắt chúng ta đến với người nghèo khổ, bất hạnh, để tận tình yêu thương và kính trọng họ cho xứng với phẩm giá con người.
Làm chứng cho Tin Mừng là để Thánh Thần là để Thánh Thần thúc đẩy chúng ta đến với những người chưa nhận biết Chúa bằng đời sống dấn thân phục vụ trong hân hoan.
Nếu mỗi người tín hữu biết mềm mại để Thánh Thần canh tân đổi mới, nếu mỗi chúng ta biết lắng nghe tiếng nói thầm lặng nhưng mạnh mẽ của Thánh Thần, thì mọi người sẽ thấy những biến đổi kỳ diệu trên toàn thế giới
***
Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài hãy đến như ngọn gió mát, thổi vào cuộc đời chúng con luồng sinh khí mới để cả trái đất này được thay da đổi thịt trong cùng một Thánh Thần Tình Yêu. Amen!
Thiên Phúc

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

VĂN SĨ JOHN FISCHER NÓI VỀ THIÊN CHÚA !!!

 
THIÊN CHÚA NÔN NAO CHỜ NGHE TA NÓI
Văn sĩ John Fischer đã chia sẻ về một trong những tật xấu nhất của ông: mỗi khi các con ông khoe với ông về một điều gì đó mà chúng vừa mới phát hiện được, ông thường trề môi bảo rằng chuyện đó xưa như trái đất.
Vợ ông, ngược lại, luôn luôn cảm thấy thích thú mỗi khi bà nghe một điều chi đó "mới". Miệng bà há hốc, mắt bà mở rộng - xem chừng bà sửng sốt lắm. Suốt một thời gian dài, Fischer nghĩ rằng vợ mình chỉ giả bộ ngạc nhiên như thế - và chắc chắn là rốt cuộc bọn trẻ sẽ nhận ra. Nhưng dần dần ông thấy rõ là vợ mình không hề đóng kịch, bà ấy thực sự cảm nhận một điều gì đó mới mẻ xuyên qua những khám phá của bọn trẻ.
***
Fischer viết
- "Thiên Chúa cũng vậy,Ngài là Đấng toàn năng toàn trí; nhưng Ngài vẫn háo hức lắng nghe lời cầu nguyện của chúng ta, bởi vì Ngài chưa bao giờ nghe những lời ấy trong một thể cách hoàn toàn giống với thể cách bày tỏ của ta. Mỗi người chúng ta hoàn toàn độc đáo; vì thế cuộc sống, kinh nghiệm và đức tin mà mỗi người chúng ta diễn tả với Thiên Chúa thì không bao giờ cũ."
Chỉ cần dành ra ba phút mỗi ngày là bạn có thể bắt đầu cầu nguyện với Thiên Chúa rồi. Ngài chờ đợi để nghe bạn đấy!
Đấng cùng ngươi sánh duyên cầm sắt chính là Đấng đã tác thành ngươi, tôn danh Người là Đức Chúa các đạo binh. (Is 54,5)
***
Lạy Chúa chí ái, xin giúp con nghe được tiếng Ngài trong sâu thẳm lòng con.
~
(Chưa rõ xuất xứ ,nhưng đọc thấy chan chứa Bình An!)

Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010

Nhân đám cưới DŨNG mới biết tin :THÀNH (Lớp 72 Thủ đức,hiện ở Tam hà Thủ đức) phải "đi lưu đày" ba năm ở Ả RẬP (?)để vợ trẻ và hai con nhỏ ở nhà !!!Số là Cty mẹ mở nhà máy mới bên đó,phải cử một số nòng cốt qua xây dựng !!!Khổ thế đấy ; dân Phan sinh đi đâu cũng lãnh "thua thiệt,gian khó "....Mừng là Chị Thành vẫn cười vui và hết mực tin tưởng !!!Ráng nha Anh Chị THÀNH ƠI !!!ACE thêm lời cầu nguyện !

KỂ CHUYỆN VUI (CHO CÁC CHÁU BÉ)

CHUYỆN THẦY JU-NI-PHÊ-RÔ

Khi khổng khi không....nghỉ đến các cháu bé! Thôi thì kể chuyện về Thầy JU NI PHÊ RÔ
cho các cháu cười dzui vậy...nha !!!
Người lớn đọc xin đừng phiền nhá !

Sách "NHỮNG BÔNG HOA NHỎ"(Fioretti de St Francois d'Assise ) kể:

Thầy J.nổi tiếng " tếu ngạo giang hồ"  một cách đơn sơ .Tếu mà lành thánh các cháu ạ.Thầy được Cha Thánh PHANXICÔ tặng  hai nickname :
"ANH HỀ CỦA CHÚA" (vì Thầy hay làm người ta cười lăn cười bò kiểu TRẠNG QUỲNH hay BÁC BA PHI,nhưng không ác nha )
"CÂY GIÁNG HƯƠNG" (vì Thầy ngay thẳng  và tỏa tiếng thơm lành)


CHUYỆN CÁI ĐÙI HEO


Lần kia,có Thầy Dòng bạn bệnh.Thầy J.đến thăm:
-Anh ơi,Anh muốn Em làm gì cho Anh nào ?
-Chà,giá có cái đùi heo nấu cháo thì chắc đỡ bệnh!
Thầy J.xuống  bếp lấy dao phay,chạy ra rừng (vùng này quen nuôi heo ngoài rừng),vớ mội chú heo mập,thẻo lấy một đùi mang về nầu cháo cho Bạn ăn....
Chủ heo biết ,chửi ôi là chửi "Tu hành gì mà ăn cắp ăn trộm...".Thánh PHANXICÔ biết chuyện kêu Thầy J.đến khuyên bảo;Thầy tỉnh bơ :"Cha ơi,heo là của cải thế gian ,người có nhiều phải chia cho người không có chứ,con chỉ làm việc từ thiện thôi mà .Anh con nhờ chiếc đùi heo đã đỡ bệnh hẳn,,,"Khi đã biết việc Thầy làm không ổn,Thầy cũng vội vàng chạy vào rừng giải thích với chủ heo ý ngay lành của mình.Lúc đầu,chủ heo còn chửi rất hăng,nhưng thấy Thầy chân thành,khóc lóc và ôm hôn mình...chùn chụt nên mủi lòng tha thứ,lại còn bắt con heo  ...ba chân làm thịt mang đến nhà Dòng biếu để..tạ lỗi ,.vì một con heo tầm thường mà đi chửi bới các Đấng Thánh...



CHUYỆN DỠN MẶT VỚI QUỶ

Ma quỹ sợ và ghét Thầy J. vô kể nên lần kia nó trả thù:
Vua NI CÔ LA đang xung trận với thành VITERBA.
Quỹ hiện hình người ta đến dèm pha cùng vua:
"Thần biết có một tên ám sát đang đến đây để giết Đức Vua,hắn ăn mặc te tua,trong mình có giắt mũi nhọn và cục đá..."Lúc sau quả có một người như mô tả tiến đến. Quân lính chụp liền và tra tấn xét hỏi dữ dội :
-Mi là ai ?
-Tôi là tội phạm nổi tiếng.
-Mi tính nộp đầu vua cho địch phải không ?
-Tôi là kẻ bội phản không đáng được tha !
-Mi muốn giết vua phải không ?
-Nếu Chúa muốn thì tôi còn làm hơn thế nữa !
Chứng cớ đã quá đủ ,người ta cột Thầy J. vào đuôi ngựa,cho ngựa kéo đến nơi treo cổ.Một người dân nhận ra Thầy J. chạy báo cho nhà Dòng.Nhà Dòng vôi báo cho Nhà Vua.Xem kỹ lại,nhà vua thấy tội phạm quả là Thầy J. ,người mà nhà vua rất mộ mến.Tội lỗi quá !!!Bắt và hành hạ người ngay,nhà vua ăn năn khóc lóc....
Hỏi ra ,khi đi đường,gặp người nghèo Thầy J.cắt áo đem chia,nên ăn mặc te tua rách rưới.Cục đá là cục đá lửa. Thầy hay sống trong rừng nên giắt đá lửa theo (lúc đó chưa có quẹt ga!).Dùi nhọn là dùi để sửa dép râu khi dép
đứt .Còn các lời nhận tội vì Thầy luôn thấy mình tội lỗi trước mặt Chúa và là người muốn tuân theo Thánh Ý Chúa...


CHUYỆN CÓ GÌ ,CHO TUỐT !!!

Thầy J.nổi tiếng thương người nghèo khổ .
Người nghèo khổ xin,có gì trên người Thầy cho tuốt.Nếu trên người chỉ còn một cái áo dòng thì cũng xé ra mà chia.
Bởi vậy,Dòng phải cấm không được cho ai áo dòng !!!
Lần kia,đang trên đường,có người rách te tua,xin áo :
-Khổ thân Anh chưa,nhà Dòng cấm tôi không được cho áo.Nhưng thế này nhá....Anh cứ lột,tôi không cản đâu ...
Thế là hôm đó,Thầy tồng ngồng trở về , lại còn vui vẻ kể lể "bị lột áo" chớ không hề "cho áo"...!!!


Chuyện này mới động trời :
Hôm đó Lễ Giáng Sinh.Bàn thờ trang hoàng cặp chân đèn bằng vàng (người ta cúng ).Quanh chân đèn có treo các quả chuông nhỏ bằng bạc.Thầy giữ nhà thờ bận  đi ăn sáng, nhờ Thầy J.trông chừng  .
Có bà cụ nghèo khó đến xin. Nhìn lên bàn thờ thấy cặp chân đèn,Thầy hí hửng nghĩ :"Mấy cái chuông đâu ích lợi gì ,lột hết cho người nghèo.... làm ơn làm phúc...kẻo tội nghiệp !"...
Phát hiện hai cây đèn trơ trụi,Thầy giữ nhà thờ hốt hoảng báo sự việc với Bề trên Nhà .Thế là ,Thầy J. bị đòn thê thảm nhưng vẫn vui vẻ khoanh tay rụt cổ... Cha Bề trên la mắng đến khản cổ tắc tiếng....

Tối đến,mọi người đã ngủ,Thầy J. bưng một tô cháo rón rén đến phòng Cha Bề trên:
-Lại chuyện gì nữa đây !Giờ này còn phá phách không cho ai ngủ à ?
-Thưa Cha,Anh Em ngủ hết rồi,con đi nhẹ lắm,không phiền ai đâu ....Sáng nay Cha quở phạt con khan cổ tắc tiếng ,con nấu chén cháo bổ họng thông cổ mời Cha dùng....
Cha Bề trên nhất quyết không ăn :
-Thưa Cha,cháo con lỡ nấu rồi,Cha không ăn cho nóng đổ đi phí lắm.Cha cầm đèn để con ăn vậy...
Trước lòng thành đơn sơ của Thầy,Cha Bề trên cũng đành phì cười !!! Hai Cha con hì hụp chia nhau húp hết tô cháo !!!


CHUYỆN THẰNG KHÙNG !!!

Người ta, ai cũng thích được ca tụng,được danh cao quyền quý....
Thầy J. lại thích sống khiêm hạ;bị người ta che bai khinh bỉ thì mừng lắm.
Lần kia Thầy bày ra trò này:
Quần áo cởi hết (trần như nhộng ),cột thành bó,đội lên đầu....
Thầy đến đứng giữa chợ Thành VITERBA...
Con nít (như các cháu vậy ...) xúm lại la hét um xùm:
-Thằng khùng ,tụi bay ơi,thằng khùng !!!Lại xem thằng khùng nè vui lắm !!!
Có bạn ác ôn còn lấy bùn và sỏi ném Thầy (ác thật là ác! tôi Thầy ghê !!!)
Có bạn khác xông vào xô Thầy chúi nhũi...rồi cười chế nhạo Thầy !!!

Sau buổi chợ,Thầy để nguyên mình mẩy gớm ghiếc như thế , về Nhà Dòng
Các Thầy Dòng xúm lại chê trách Thầy J quá cỡ...:"Khùng quá!!!", "Làm nhục Nhà Dòng,đem bỏ tù cho rồi !!!", "Cho về đời...làm CPS đi !!!"...nhiều lắm ....
Vậy mà Thầy J. thì khoái chí :"Các Anh nói đúng ! Em đáng chịu nhiều hình phạt như các Anh nói, mà...còn nhiều hơn thế nữa cà !!!"

(Hẹn lần khác tiếp tục nha ! Gõ kiểu cò mổ,mỏi tay wá....)

GIÀ PHÊ








ĐÁM CƯỚI DŨNG&HƯƠNG GIANG




Tất cả Anh Chị Em trong nhà cùng lên hát mừng nè !!!!
VÀ CON...TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI nha DŨNG !!!

ĐÔI TÂN HÔN DŨNG&HƯƠNG GIANG NÈ !!!




Hình chụp bằng CellPhone nên chất lượng...tàm tạm!!!
Thông cảm nha !!!

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

"CON MẮT THỨ BA"...NHÌN...CHÚA LÊN TRỜI !!!

Lm. Trần Cao Tường phụ trách

VĂN HÓA & NIỀM TIN: LUYỆN ĐƯỢC CON MẮT THỨ BA
Con mắt nhìn lên trời cao xanh ngát
Con mắt nhìn xuống biển rộng bao la
Con mắt nhìn gần quên điều nhỏ nhặt
Con mắt nhìn xa chợt thấy quê nhà.
      (thơ Nguyễn Khánh Hòa) 
Người Ấn Độ thường chấm một điểm trên trán giữa hai con mắt để diễn tả con mắt thứ ba, là thần nhãn, thấy được những gì mà hai con mắt thịt vẫn nhìn mà không thấy. 
Hồi còn là sinh viên, trong lớp tôi cũng có mấy anh bạn người Ấn.  Có lần tôi đã trót dại đi nhạo báng mấy tên này vì cái trò ăn bằng tay có vẻ mất vệ sinh, nhất là khi ăn cà ri thì nhoe nhoét quá chừng.  Tôi khơi mào bằng chuyện “bước tiến hóa tất yếu của lịch sử” văn minh loài người, rằng cứ xem cách ăn thì biết một sắc dân đã văn minh tới cỡ nào.  Này nhé:  ăn bằng cả mười ngón tay là thuộc thời còn trong hang hốc rừng rú; người da trắng văn minh hơn một tí thì đã biết mặc quần áo và ăn bằng xiên tức là bốn ngón; còn người Việt thì chỉ dùng có hai ngón mà thôi, tức là dùng đũa.  Văn minh chưa?
Nghe tôi cười nhạo như vậy mà tên người Ấn không tỏ dấu tức giận gì, nhưng cứ bình tĩnh đợi cho tôi nói cho đã rồi mới từ từ nói lại:  “Này bạn, khi ba mình trao cho mình một món quà, thì bạn lấy hai cái gậy mà khều hay lấy bốn cái que mà chọc?  Tôi thì tôi chẳng dám thế.  Tôi sẽ cung kính giơ hai bàn tay ra mà lãnh nhận với lòng biết ơn.  Người Ấn chúng tôi thấy mọi sự đều là ơn Trời ban:  từng hơi thở, từng miếng ăn, từng ngụm nước, từng hạt cơm.  Ăn cũng là một nghi thức đấy.” 
Đang hí hửng đắc thắng, tôi bị cứng họng, thấy thẹn trong người.  Phục tên này quá sức.  Đúng là họ có con mắt thứ ba vẽ tượng trưng ở trán.  Chẳng lạ gì nhiều nhà khảo cứu đã từng nói tới hạch tuyến Pituitary và Pineal ở chính điểm trên. 
CÁI THẤY CỦA CON KIẾN 
Một con kiến đang bò trên mặt một tờ giấy, ra sức bò từ đầu này sang đầu kia.  Một người đứng quan sát nó bò như vậy vừa tới đầu bên kia thì liền nẩy ra ý vui vui là gấp tờ giấy lại cho đầu và cuối trang giấy giáp vào nhau.  Con kiến lấy làm lạ là nó bỗng gặp lại chỗ nó đã khởi hành mà không hiểu tại sao. 
Đối với con kiến thì thế giới của nó là cái mặt phẳng hai chiều:  chiều ngang và chiều dọc.  Nó không thể hiểu và thấy được chiều kích thứ ba gọi là hình học không gian:  chiều đứng.  Đối với nó thì “thế gian” chỉ vỏn vẹn trong tầm mắt trên tờ giấy.  Nếu có người bỏ một miếng mỡ nhỏ vào trên mặt giấy thì nó khoái trá mò đến kiếm ăn khen ngon rốt rít, nhưng nó không thể hiểu miếng mỡ từ đâu tới.  Đối với nó, việc miếng mỡ “hiện ra” trên mặt giấy là một phép lạ.  Hình ảnh này cũng giúp hiểu một điều xem ra rất mâu thuẫn trong đạo là việc tin Chúa ở khắp mọi nơi.  Chúa hằng hữu, “Thầy ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế” và việc Chúa hiện ra.  Chúa vẫn luôn ở đây chứ, nhưng chỉ thấy Chúa “hiện ra” thực khi nhìn với con mắt trong một chiều khích cao hơn mắt con kiến, vẫn được gọi là con mắt thứ ba, con mắt của tâm, cũng gọi là con mắt của lòng tin.
Chúng ta vẫn thường nói:  Mặt trời mọc và mặt trời lặn.  Sự thật có phải vậy đâu.  Nói như thế cũng giống như con ếch ngồi đáy giếng bảo trời đất chỉ bằng cái vòng tròn trên miệng giếng kia.  Cho đến thời Isaac Newton bỗng thấy một sự thật khác qua chuyện nhìn trái táo rụng mà “thấy” được, phát minh ra định luật về trọng lực. 
Quả thực, Newton và Descartes đã ghi mốc cho một nền văn minh gọi là khoa học kỹ thuật từ Âu Châu tiến đến tột đỉnh ở Mỹ như ngày nay.  Sự vật được nhìn như những “thực thể” hoàn toàn vật chất tách rời biệt lập, để được đo lường cân lượng, để trở thành những kết luận, những định luật, định lý. 
Cái nhìn và cái thấy mới, được gọi là “văn minh” này, có thể diễn tã đơn giản là con kiến trước đây chỉ biết bò trên mặt phẳng, bây giờ biết bò trong một cái hộp vuông có chiều đứng.  Nó bèn vênh mặt lên tự hào đã bá chủ được “vũ trụ.”  Cho đến một hôm nó cố gắng mò mẫm bò lên được mặt trăng, chưa kịp gáy để khoe mẽ thì bỗng dưng cụt hứng khi nhìn về trái đất và thấy một sự thất khác:  tất cả những đo lường, những dinh thự chọc trời, những bon chen ở dưới kia sao mà nhỏ bé li ti một cách tội nghiệp đến thế!  Rồi nhìn ra chung quanh:  vũ trụ bao la với triệu thái dương hệ, có những ngôi sao vừa ra đời, có những ngôi sao đang bay vào hố đen thăm thẳm gọi là “black hole.”  Con người bằng ấy năm “văn minh” mà sao lệt bệt quá vậy?  Cứ tưởng tượng xem:  văn minh gì mà cứ phải bò lết trên mặt đường bằng những phương tiện mà loài người gọi là xe hơi, dù là xe láng hay xe sắp ra nghĩa địa. 
Mà cả trái đất cũng là một phi thuyền đang bay vào khoảng trống vô biên. Thời gian cả triệu năm đã qua cũng chỉ như mới ngày hôm qua. Một đời người sống hai chục năm hay tám mươi tuổi nhìn lại cũng chỉ là một koảnh khắc hết sức tương đối.  Ôn lại lịch sử con người từ cái ngày còn ở trong hốc đá cho đến khi biết mặc quần jeans, mấy ngàn năm tưởng như một nháy mắt. Cuối một thế kỷ, cuối một ngàn năm, cuối một vòng xoay của một chấm nhỏ li ti trong giải ngân hà, những sinh vật gọi là loài người ngồi tính sổ, rốt cuộc rồi cũng thấy mọi thành quả đỉnh cao, mọi tiến hóa tất yếu của lịch sử chỉ là chuyện nhảm nhí.  “Con kiến” mang mặt người như vừa thức tỉnh vượt lên khỏi cảnh “ếch ngồi đấy giếng” với một cái nhìn mới trong một chiều kích mới. 
TIN VUI GỬI NGƯỜI MANG CON MẮT THỊT
Nhiều người vẫn có cảm tưởng mình bị nhốt giam tù túng trong một cái bị thịt, con mắt không sao mà nhìn cao và xa hơn được.  Ngay cả về thể lý,con mắt mình chắc chắn là không sáng bằng đôi mắt chim cú, không tinh và đầy quyền năng như con rắn nhìn chú gà con, không đơn thành trong sạch bằng đôi mắt bồ câu, không nhìn xa được bằng mắt chim phượng.  Người ta đã từng khám phá ra mắt con ruồi có tới ba ngàn lăng kính, chính xác hơn ống kính nổi tiếng nhất thế giới ngày nay như Zeiss, Leica...
Người ta vẫn đổ tội cho ông A-đam và E-và tham ăn tham uống mà con mắt thứ ba là hạch tuyến Pituitary và Pineal bị vít lại, nên hóa ra mù tối mất đi chất sáng nguyên thủy.  Nhưng thực ra thì những chuyện lắng lo lẩm cẩm và những vật lộn hằng ngày của mỗi người bây giờ càng ngày càng che lấp tầm mắt chẳng còn có thể nhìn thấy gì nữa.  Cộng thêm vào đó là những ham hố, những tham vọng, những bon chen, khiến cho con mắt càng bị che phủ mờ mịt đi.  Nhìn lên chỉ thấy ganh tị chưa bằng người; nhìn xuống chỉ thấy những vênh mặt tự đắc; nhìn gần chỉ toàn thấy những giấy đòi nợ và những bon chen hơn thiệt triền miên, đau khổ vật vã với những giằng co đi vào đường cùng.  Đúng là quẩn quá! 
Đến một khoảnh khắc nào đó mình bỗng dưng bình tỉnh, tầm mắt được mở ra, thoát ra khỏi những chặn vít thường ngày mà nhâm nhi với nhà thơ Nguyễn Trùng Khánh ở New Orleans: 
Con mắt nhìn lên trời cao xanh ngát
Con mắt nhìn xuống biển rộng bao la
Con mắt nhìn gần quên điều nhỏ nhặt
Con mắt nhìn xa chợt thấy quê nhà.
Cũng chính vì tầm mắt được nâng lên khi nhìn trời cao biển rộng mà mình bỗng quên đi được những nhỏ nhặt thường ngày mà mọi khi mình vẫn cho là lớn lao vĩ đại. Tầm kích của sự vật, của vấn đề tự nhiên thay đổi giá trị. Và con mắt được mở ra với tầm nhìn xa hơn nữa, vượt cả không gian và thời gian mà nhìn về quê nhà thực sự là hương hằng thể.
Con Mắt Nhìn Lên, Ảnh của Cao Tuờng
PHÚT TỊNH TÂM (Lễ Chúa Lên Trời)  
Hòa mình vào hình ảnh Chúa Giêsu lên Trời, mỗi người sực nhận ra một chiều kích mới:  Con người có thể vượt lên khỏi cái bị thịt vốn giới hạn nhốt giam mình trong không gian và thời gian, trong ranh giới hạn cục của hai bờ sinh tử. 
Chúa Giêsu đã làm người, đã trở thành một A-đam mới, con người kiểu mẫu mới, và đã vươn tới vô hạn.  Người tin đạo nhận được tin vui lớn là nhìn thấy được Ngài ngay bên cạnh đây lúc này.  Trong 33 năm làm người ở Do Thái, Ngài cũng từng bị giới hạn bởi không gian và thời gian.  Trong thời gian đó, nếu Ngài đang ở Giêrusalem thì không thể nào lại có thể có mặt tại Nagiarét, phương chi là ở New Orleans hay Sài gòn. Lên Trời là vượt qua tất cả những giới hạn đó để có mặt mọi nơi, mọi lúc.  Đây đúng là một Tin Vui lớn.  Sách Tông Đồ Công Vụ kể rõ:  9 Nói xong, Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa.”
Cũng như trong một quán ăn trên đường Emmaus, Chúa Giêsu cũng biến đi như vậy: 
28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa.29 Họ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ.30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ.31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.” (Luca 24:28-31). 
Mắt đây chính là hai con mắt thịt bị che đi để con mắt thứ ba, con mắt của niềm tin mở ra, thấy được Chúa vẫn luôn ở với mình và trong mình mọi nơi mọi lúc như Ngài đã phán:  “Con ở trong chúng và Cha ở trong con.  Và con yêu thương chúng như Cha đã yêu thương Con.” 
Lên Trời là mở ra một chiều kích mới. Và biến đi không phải là chạy đâu xa, mà là hiển hiện vào trong tâm mỗi người.  Chính vì thấy được như vậy mà các tông đồ đã trở về Giêrusalem lòng đầy vui mừng, rồi bung đi khắp thế giới loan báo Tin Vui cho thời đại mới. 
Xin Chúa cho con cũng thấy được Chúa đang hiện ra ở ngay đây, lúc này. Phút giây lắng đọng này chính là lúc con được khai mở con mắt thứ ba mà tâm nguyện với Chúa:
Vào trước nhan thánh Chúa đây,
con vui sướng tạ ơn phục bái tôn thờ,
vì con thật có phúc được nhận Chúa toàn năng làm Chúa cứu độ con,
không gì là Chúa không thể làm được.
Con xin được cùng Mẹ Maria ngợi ca tình Chúa mãi mãi thương con.
Trần Cao Tường, Lm.
Xin vui lòng giới thiệu cho người thân Ghi danh tại địa chỉ

tinvuithoidiem@gmail.com

Mời thăm www.dunglac.org

Mạng Lưới Dũng Lạc,

góp tư liệu xây nhà Văn Hóa & Niềm Tin.


Mọi liên hệ xin gởi đến
dunglac@gmail.com
hoặc andytuong@gmail.com

Xin cám ơn