Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

CHUYỆN CPS (24-27/8/2012)...HÒA HỘI, THUẬN NGHĨA,HÀM TÂN ...




-Thăm Cha QUẾ ,Hòa hội (03 hình đầu)
- Giỗ ÔB.CỐ Cha Mậu và ĐỨC (Phan thiết)(H.6-12)
-Thăm Người thân của Cha Pascal Nguyễn Ngọc TỈnh (H.4-5)
-Thăm CPS Hàm Tân(13-19)

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường

Chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường
CPS. Đặng Ngọc gửi từ Pháp




Chỉ có thể cùng bạn đi một đoạn đường.
Du Vũ Minh (soạn văn)




Sau cơn mưa vào ngày xuân hôm ấy, người bạn tốt của tôi ngỏ lời từ giã.
Tôi kiên trì đòi đưa bạn ấy ra đến trạm xe.



Bạn ấy ngăn cản tôi: ("Tống quân thiên lý, chung hữu nhất biệt)
Đưa người ngàn dặm, cuối cùng rồi cũng cách biệt,
dù thế nào đi nữa thì bạn cũng chỉ có thể đưa tôi đi chỉ một
đoạn đường, thôi thì chỉ đưa tôi đến cửa thì ngừng
bước nhé."
Tôi đành tôn trọng theo ý kiến của bạn ấy.




Mỗi con người đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác.
Điều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa người đi cùng một đoạn đường.



Bạn thương yêu cha mẹ mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi, nhưng trong
lúc bạn đang rất hiếu thuận với cha mẹ mình, thì họ cũng sẽ rời xa
trước mặt bạn, bạn
cũng chỉ có thể đi cùng cha mẹ mình chỉ một đoạn đường mà thôi.



Bạn yêu thương con cái của mình ư, từng giờ khắc bạn mong rằng mình có
thể vì chúng mà ngăn gió chắn mưa,
vậy mà bạn đang lớn tuổi từng ngày, rồi cũng có một ngày, trước mặt
các con bạn cũng phải bỏ chúng mà đi,
bạn chỉ có thể cùng đi với con cái chỉ một đoạn đường.


Bạn có người vợ tâm đầu ý hợp, nhưng hai mươi mấy năm trước cô ấy
thuộc về cha mẹ, vài mươi năm sau cô ấy cũng bị con cái, vận mệnh mà
chia cách, bạn cũng chỉ có thể đi cùng với nàng chỉ một đoạn đường.


Bạn xem trọng trong tình nghĩa bạn bè, nhưng mà nếu không phải là bạn
bè lìa xa bạn, thì
cũng chính là bạn sẽ lìa xa bạn bè, bạn chỉ có thể cùng đi với bằng
hữu một đoạn đường.
因為只能陪一程,你更加應該珍惜。
Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn đường,
Nên bạn càng thêm quí trọng tiếc thương.




Lúc mà người ta cơ nhỡ đói rách,
sự quan tâm của bạn nên trở thành một quả táo


Lúc mà người ta giá rét,
thì sự giúp đỡ của bạn nên biến thành một cái áo bông.



Lúc mà người ta vui vẻ hạnh phúc,
thì sự tươi cười của bạn đáng lẽ nên sáng lạn nhất;



Lúc mà người ta gặp chuyện thương tâm,
thì sự vỗ về an ủi của bạn
đáng lẽ nên thật là chân thành thiết tha mới phải...



Cuộc đời vốn dĩ lập đi lập lại những ấn chứng:
Ban đêm thì có thể vì việc thêm vào cái lồng lửa mà có được ánh sáng.
Việc đẩy lùi tuyết lạnh không vì sự tham dự của gió lạnh mà hóa thành ấm áp.



Bởi vì chỉ có thể cùng người ta đi chỉ một đoạn đường,
Bạn đáng lẽ cũng nên học cách từ bỏ.



Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành,
không nên kỳ vọng cha mẹ là cái quải trượng (cây gậy) vĩnh viễn của
bạn, để có thể chống đỡ toàn bộ cuộc đời của bạn.



Con cái cũng chỉ là cùng liên quan huyết nhục với bạn, chứ không phải
là vật phẩm phụ thuộc của bạn,
Bạn cần phải biết tôn trọng sự lựa chọn cuộc đời của chúng.



Vợ con vì bạn mà cung phụng dâng hiến hết tình ái, nhưng sinh mệnh của nàng
không phải là vật phẩm thế chấp của ái tình,
nên dành cho nàng những khoảng không gian riêng tư cần thiết.



Bằng hữu có thể cho bạn sự ấm áp, nhưng loại ấm nồng này là loại tình
cảm mở, bạn không thể cưỡng hành độc chiếm tình hữu nghị của người
khác...


Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có
thể cùng người đi cũng chỉ một đoạn đường
đời,
Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho người khác, vậy thì làm sao
có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?



--
Let all beings be free from harm.
Let all beings be free from sorrow.
Let all beings be free from suffering.

DH

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

Lão bà 88 tuổi nhặt rác nuôi 30 người con rơi

Chủ Nhật, 19/08/2012 - 03:32

Lão bà 88 tuổi nhặt rác nuôi 30 người con rơi

(Dân trí) - Mặc dù có cuộc sống nghèo khổ và đã ở vào tuổi “xưa nay hiếm” nhưng bà cụ Lou Xiaoying ở Trung Quốc đã dang tay cưu mang 30 đứa trẻ bị bỏ rơi, sống lang thang cơ nhỡ trên các đường phố.

Lo b 88 tuổi nhặt rc nui 30 người con rơi
Cụ bà Lou Xiaoying (88 tuổi), sống ở Kim Hoa, miền đông tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc suốt những năm qua kiếm sống bằng nghề lượm rác thải. Bà cùng với người chồng kế ông Zin Li (chết 17 năm trước) mặc dù sống nghèo khó, nuôi thân không đủ nhưng 2 người đã mở rộng vòng tay cứu giúp những đứa trẻ bỏ rơi và còn nhận những đứa trẻ làm con.
“Tất cả mọi thứ bắt đầu khi tôi phát hiện thấy đứa trẻ đầu tiên là một bé gái vào năm 1972. Khi tôi đi ra ngoài lượm rác, cô bé bị bỏ rơi nằm giữa một đống rác trên đường. Nó sẽ chết nếu chúng tôi không cứu giúp. Nhìn cô bé lớn dần và trưởng thành, chúng tôi rất hạnh phúc và từ đó tôi cũng nhận ra rằng mình có một tình thương yêu thực sự đối với trẻ con”, bà Lou chia sẻ.
Lo b 88 tuổi nhặt rc nui 30 người con rơi
Hiện nay, cậu bé ít tuổi nhất trong số 30 người “con nhặt” của bà Lou là Qilin Zhang, bà Lou đã tìm thấy cậu bé trong một thùng rác.
“Mặc dù tôi đã già rồi không còn đủ sức để nuôi thêm nữa nhưng tôi không thể đứng nhìn một đứa trẻ bỏ rơi trong thùng rác mà không cứu. Nó trông rất tội nghiệp, tôi đã đưa nó về nhà nuôi”, bà Lou nói.
Hiện tại con gi của b Lou l Caiying Zhang
Hiện tại con gái của bà Lou là Caiying Zhang đang thay mẹ chăm sóc những đứa trẻ, bản thân bà Lou sức khỏe đã không được tốt lại phải phải chịu những cơn đau thận hành hạ.
Lê Kiên

"ĐÀN BÀ." !

      ĐÀN BÀ.

CPS.Ngoc Dang gửi từ Pháp

 Theo Truyện cổ Ấn độ

Thượng Ðế tạo ra đàn ông trước, sau thấy đàn ông rầu rĩ, cô đơn quá, Ngài bèn lấy vẻ đẹp của Hoa, tiếng hót của Chim, mầu sắc của Cầu Vồng, cái độc ác của Chó sói, cái hợm hĩnh của con Công, cái lạnh lùng của Băng tuyết, sự bất thường của Nắng Mưa, sự mềm mại của Gió, sự nhút nhát của Thỏ rừng, đường cong của Vầng Trăng, quanh co của Ðồi Núi.... để tạo thành Ðàn bà.
        Thượng Ðế cho đàn ông tặng vật tuyệt vời này làm vợ. Người đàn ông mừng quá, dắt người đàn bà đi, quên cả cám ơn.
        Nhưng chỉ ít lâu sau, chịu không thấu, gã đem người đàn bà trả lại cho Thượng Ðế.
        Một thời gian ngắn, gã buồn quá vì cô đơn, gã lại đến xin người đàn bà lại.
        Tiếp tục như thế mấy lần, Thượng Ðế nổi giận mắng:
        “Ðây là lần cuối ta cho ngươi, từ nay sướng khổ ráng mà chịu lấy, đừng quấy rầy ta nữa vì ta còn bận trăm công ngàn việc với cái trần gian đa sự này. Biết chưa?”
   

1000 viên bi!

1000 viên bi!
CPS.NGOC DANG gửi từ Pháp 

"Không gì thức tỉnh bằng việc nhìn thời gian còn lại trên trái đất của mình cứ ngắn dần và nó sẽ giúp bạn biết ý thức về những ưu tiên của mọi việc”.
           
Càng lớn tuổi, tôi càng thấy thích thưởng thức những buổi sáng Thứ Bảy.  Có lẽ là do bầu không khí yên lặng, tĩnh mịch cùng với việc là người đầu tiên thức dậy, hay cũng có thể là do niềm vui khi không phải đi làm.  Dù sao đi nữa, vài giờ đầu của sáng Thứ Bảy luôn luôn mang lại cho tôi những cảm xúc thích thú nhất.
Cách đây vài tuần, vào một buổi sáng Thứ Bảy, tôi ngồi thưởng thức ly cà phê còn bốc khói, đọc báo và nghe radio.  Từ radio đang phát ra một giọng nói vô cùng ấm áp, hấp dẫn, chất giọng vàng của một người đàn ông đã đứng tuổi đang nói với một ai đó tên là Tom về câu chuyện một ngàn viên bi gì đó...
            Tò mò, tôi ngừng đọc báo và lắng nghe ông nói. "Này Tom, hình như anh đang rất bận với công việc của anh thì phải.  Tôi chắc rằng họ trả lương cho anh cũng khá lắm phải không, nhưng thật không đáng nếu anh cứ phải luôn luôn vắng nhà và xa gia đình vì công việc như vậy.  Không thể tin được một người trẻ tuổi như anh lại cứ quần quật làm việc mỗi tuần từ 60 đến 70 tiếng để trang trải mọi thứ.  Thật đáng tiếc anh đã không tham dự được buổi biểu diễn của con gái anh”.
            Ông tiếp tục, "để tôi kể cho anh nghe điều này anh Tom ạ, một điều đã giúp tôi ý thức về những gì ưu tiên trong cuộc sống của mình”.  Và ông bắt đầu giải thích lý thuyết của ông về “một ngàn viên bi”.
"Anh biết không, một ngày nọ tôi đã ngồi làm thử một bài toán nhỏ.  Mỗi người trung bình sống được khoảng 75 năm.  Tôi biết cũng có người sống thọ hơn và cũng có người chết sớm hơn nhưng trung bình, người ta sống được khoảng 75 năm”.
            "Sau đó, tôi nhân 75 năm đó với 52 tuần thì ra con số 3900, là tổng số ngày Thứ Bảy mà mỗi người có được trong cả cuộc đời của họ.  Này anh Tom, hãy tập trung và lắng nghe, tôi đang dẫn giải đến phần quan trọng rồi đây”.
            "Phải đến năm 55 tuổi tôi mới biết suy nghĩ về mọi việc kỹ càng như vậy”, ông tiếp tục, "và cho tới lúc đó, tôi đã sống qua hơn 2800 ngày Thứ Bảy của đời mình.  Và nếu tôi sống được đến năm 75 tuổi, tôi sẽ chỉ còn được hưởng khoảng 1000 ngày Thứ Bảy nữa mà thôi”.
"Và rồi tôi đi tới một cửa hàng đồ chơi, mua tất cả những viên bi họ có, và phải đi tới ba cửa hàng tôi mới mua được đủ 1000 viên bi cho mình.  Tôi đem chúng về nhà, bỏ vào chiếc hộp nhựa lớn, ngay cạnh chỗ tôi thường ngồi.  Từ đó, khi mỗi ngày Thứ Bảy qua đi, tôi lại lấy một viên bi ra và ném bỏ đi”.
            "Tôi nhận ra rằng, khi nhìn số lượng những viên bi trong hộp ngày càng giảm dần, tôi đã biết tập trung hơn cho những điều thật sự quan trọng trong cuộc sống.  Không gì thức tỉnh bằng việc nhìn thời gian còn lại trên trái đất của mình cứ ngắn dần và nó sẽ giúp bạn biết ý thức về những ưu tiên của mọi việc”. 
            "Bây giờ, tôi sẽ nói cho anh Tom nghe một điều cuối cùng trước khi tôi ngừng cuộc trò chuyện này của chúng ta để đưa người vợ yêu quý của tôi đi ăn sáng.
            Sáng nay, tôi đã lấy viên bi cuối cùng ra khỏi chiếc hộp. Tôi hình dung nếu tôi có thể giữ nó cho tới sáng Chủ Nhật hôm sau nữa thì tức là Chúa đã ban cho tôi thêm một chút thời gian để được ở lại bên những người thân yêu…
            "Thật tốt khi được trò chuyện với anh, anh Tom ạ, tôi mong anh sẽ dành nhiều thời gian hơn cho những người thân yêu của anh và tôi cũng hy vọng, một ngày nào đó sẽ gặp lại anh.  Chúc buổi sáng tốt đẹp!”.
            Không một tiếng động khi ông ấy kết thúc cuộc trò chuyện.  Tôi nghĩ ông ấy đã khiến tất cả chúng ta phải suy nghĩ rất nhiều.
            Sáng hôm đó, tôi đã định làm một số việc, nhưng rồi, tôi quyết định chạy lên lầu, đánh thức vợ tôi bằng một cái hôn.
            "Dậy thôi em yêu, anh sẽ đưa em và các con đi ăn sáng”.
            "Có chuyện gì đặc biệt hả anh?”, vợ tôi hỏi với một nụ cười.
             "Không, không có gì đặc biệt cả”, tôi nói, "Chỉ vì đã lâu lắm rồi hai vợ chồng mình không có thời gian với nhau và với các con. À, trên đường đi mình dừng lại ở cửa hàng đồ chơi một chút nhé, anh cần mua một vài viên bi”.
Sưu tầm
**********************************************
Lạy Chúa, bước ra đường con gặp không biết bao nhiêu người.
Họ về, họ đến, họ đi, họ chạy.
Xe hai bánh chạy.
Xe bốn bánh chạy.
Xe cam-nhông chạy. 
Các con đường chạy.
Cả thành phố chạy.
Tất cả mọi người chạy.
Họ chạy để khỏi mất thì giờ. 
Họ chạy theo thời gian,
Ðể lấy lại thời giờ đã mất,
Ðể lời nhiều thì giờ hơn.
Hết mọi người đều bảo là không có thì giờ.
Nhưng lạy Chúa, con có thời giờ.
Con có thì giờ riêng của con.
Tất cả thời giờ mà Chúa đã ban cho con,
Những năm tháng của đời sống con;
Những ngày của năm tháng con,
Những giờ của ngày sống con,
Tất cả đều thuộc về con.
Con có phận sự phải dùng nó cho đầy đủ trong bình tĩnh và yên lặng.
Dùng nó cho cho trọn vẹn, cho tới phút cuối cùng.
Ðể dâng lên cho Chúa hầu Chúa làm lợi cho kẻ khác.
Chiều nay, lạy Chúa, con không xin Chúa ban cho con thêm thời giờ để làm sự này hay sự khác.
Con chỉ xin Chúa cho con được ơn này là ơn biết dùng nên thời giờ Chúa ban cho con, để tận tình làm những việc mà Chúa muốn con làm…

Michel Quoist, Prières 

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Người Mẫu Kohinoor Singh ... và Sư Cô Losang Dolma .

Người Mẫu Kohinoor Singh ...
và Sư Cô Losang Dolma .
CPS.Nguyễn Trọng Đa gửi
Chắc chắn tin trên sẽ làm bạn chấn động và bạn có thể nghi ngờ, không biết tin này có đúng sự thật hay không hoặc bạn cho đó là một câu chuyện tiếu lâm? Nhưng ngạc nhiên thay, đây hoàn toàn là sự thật. Tôi còn nhớ đã gặp Kohinoor Singh đúng một năm trước đây khi cô ta còn là một người mẫu đương thời ở Nepal với một bề ngoài thật thu hút và sang trọng (giống như những người mẫu khác). Sự tương phản hôm nay là một kinh ngạc lớn vì nhìn cô thật giản dị và sau một vài trao đổi qua lại, sự điềm tĩnh, sự khiêm nhường và cách nhìn về đời sống của cô làm tôi rất khâm phục.

Lần này tôi gặp Cô với một con người mới, “Ni cô Losang Dolma”. Ngoài hình dáng bên ngoài, tôi không tìm thấy gì khác biệt trong phong cách và tài năng. Đúng, bây giờ Cô trầm tĩnh hơn và nghiêm trang với một khuôn mặt tươi vui hơn bao giờ hết. Nhưng đó được hiểu là vì Cô đã bắt tay vào một cuộc hành trình tâm linh mà ước muốn của Cô là được giác ngộ. Tôi cũng như bao nhiêu người khác tò mò muốn biết về sự thay đổi trong cuộc sống của Cô. Tôi xin phép được hỏi Cô một vài câu hỏi và Cô đồng ý trả lời ngay. Cám ơn Cô Khohinoor.




Người mẫu Kohinoor ngày ấy......và Sư cô Losang Dolma hôm nay

Sau đây là một vài đoạn được trích ra từ cuộc phỏng vấn.
- Cô đã từng là người mẫu nổi tiếng hàng đầu của Nepal. Cô từng được mọi người yêu chuộng từ sân khấu thời trang cho đến thương trường quảng cáo và thu hình âm nhạc và Cô còn là người điều khiển chương trình cho những chương trình truyền hình. Tại sao Cô lại có một sự thay đổi bất ngờ như vậy?

- Mọi người đều chú ý tới sự thay đổi bất ngờ này vì họ luôn luôn thấy bên ngoài của tôi như là một người mẫu. Họ không biết tôi như là một con người. Đối với tôi, không có gì thay đổi cả vì tôi vẫn luôn luôn như thế. Người mẫu là nghề nghiệp của tôi và bây giờ tôi đã từ bỏ để đi tới con đường riêng của tôi. Thật là hiển nhiên cho mọi người thấy rằng bước đi này của tôi là một sự thay đổi lớn nhưng tôi không cảm thấy có gì khác biệt.
- Khi không có sự khác biệt theo ý kiến và sự cảm nhận của Cô, tại sao Cô nghĩ là cần phải thay đổi trong y phục?
- Y phục của tôi là kỷ luật. Giống như trường học có đồng phục để nhắc nhở học sinh về luật lệ của trường và bạn nên ở trong kỷ luật đó, y phục của tôi giúp tôi gần gũi hơn trong trách nhiệm là trở thành người tốt cho xã hội. Nếu tôi không làm được gì tốt, tôi cũng không nên làm gì xấu.
- Cô định nghĩa con người Kohinoor Singh như thế nào?
- Tôi là một phần của tất cả. Tôi giống như một người bình thường với quan niệm và ý kiến riêng. Với vật chất là sự tối cần thiết, chúng ta dường như quên đi rằng tất cả chúng ta đều có một sự cảm nhận tương tự nhau. Cái tâm linh bất diệt trong mỗi chúng ta đều giống nhau.
- Trong thời giai làm người mẫu, sự hào nhoáng và nịnh hót có lôi cuốn Cô không?
- Hoàn toàn không. Với tôi, người mẫu chỉ là một công việc. Nó không bao giờ làm cho tôi kích thích khi mọi người ngưỡng mộ nhan sắc của tôi bởi vì tôi biết họ chỉ ngưỡng mộ hình ảnh bên ngoài của tôi và không biết được con người bên trong tôi. Mọi người có quan niệm khác nhau về một người mẫu và người đó phải vật lộn rất nhiều với quan niệm tiêu cực như trong một xã hội bảo thủ của chúng ta. Những quan niệm này làm tôi chán nản.
- Cô có ý định trở thành Ni cô như thế nào?
- Vào thuở ấu thời khi tôi đi tản bộ ở chùa Swayambu, Kathmandu, tôi luôn chú ý đến một nữ tu sĩ thường hay ngồi thiền. Cô ta luôn luôn trầm lặng và tươi cười. Chúng tôi luôn luôn thấy Cô ấy trong y phục tu sĩ và vì thế không có gì khó khăn cho tôi khi tôi nhắm mắt lại và hình dung về hình ảnh của Cô. Và với ý nghĩ này luôn làm tôi mê say. Gần đây khi tôi đến thăm chùa Swayambu, một cái gì đó đã xảy ra và tôi cảm thấy dễ chịu và thanh thản. Lúc đó tôi nhận thấy rằng nhân duyên đã đến để tôi lo về cuộc sống tâm linh và bày tỏ được con người thật của tôi. Trở thành một ni cô chỉ là một giai đoạn trong cuộc sống của tôi. Tôi học hỏi đạo Phật. Định mệnh an bài cho tôi học hỏi và giác ngộ trong cộng đồng này.
- Xin tiếp tục
- Hiện tại tôi rất là vui, tôi chắc chắn rằng nếu tôi làm một việc gì đó tôi sẽ luôn luôn làm được tốt đẹp. Tôi muốn đi thăm viện dưỡng lão. Mặc dù tôi không có gì để cho họ, tôi có thể ngồi với họ, chia sẻ những nỗi đau và nụ cười với họ.
- Cô còn rất trẻ và đang ở trong lứa tuổi của những ham muốn, cám dỗ vật chất, Cô dường như đã rời bỏ được chúng. Cô có sẵn sàng để đối phó với những ngăn trở và chướng ngại mà Cô sẽ gặp phải hay không?
- Có. Tôi đã đi đến quyết định này sau khi suy nghĩ rất nhiều và bây giờ tôi sẵn sàng đương đầu với mọi việc, ngay cả đói và khát. Ngay cả bây giờ tôi không ăn hay thậm chí bảo mọi người rằng tôi nhịn đói cho tới khi tôi được cho thức ăn. Tôi tin rằng chính những ước muốn sinh ra sự mong cầu và dẫn đến rối loạn cùng tàn phá. Để có được niềm an lạc và vui vẻ, một người phải hài lòng với những gì mình có và tôi sẽ theo con đường này.
- Cha mẹ và bạn bè của Cô phản ứng ra sao về sự quyết định này của Cô?
- Mới đầu thì họ sửng sốt nhưng sau đó khi họ nhận thức được rằng tôi tiến đến một cuộc sống tốt đẹp hơn, thì họ giúp tôi tận tình.
- Cô có muốn nói gì với giới trẻ không?
- Mọi người dễ dàng bị lôi cuốn vào sự vui thú hoặc buồn chán mà mọi thứ đều rất ngắn ngủi. Cái mà bất diệt là bạn và thể tính của bạn. Một người nên học để chấp nhận mọi phương diện của đời sống và sẽ gặt hái được niềm vui thật sự.
Một nhà văn đã từng viết, “Chúng ta, mọi người đều tò mò về thế giới bên ngoài nhưng tại sao không dành một phút nào để tìm hiểu con người bên trong và những đòi hỏi riêng tư của chúng ta?”. Để biết được chính mình thì khó hơn nhiều là biết được người khác. Kohinoor đã theo cuộc hành trình để nhận biết con người bên trong Cô, đồng thời cắt đi sợi dây thử thách của vật chất chung quanh Cô. Nhất định đây là cuộc hành trình đầy chông gai nhất cho một người đã lên tới đài danh vọng. Nhóm Cyber Nepal hy vọng Cô sẽ thành công trên chuyến đi và trở thành một tấm gương sáng cho mọi người. Chúc Cô mọi sự tốt đẹp, Kohinoor!
Kohinoor Singh, một người mẫu nổi tiếng ở Nepal. Cô lôi cuốn chúng ta qua những tấm hình nóng bỏng trên hàng tá băng nhạc và quảng cáo. Không thắc mắc chi Cô ta rất đẹp, rất nóng bỏng, nhưng mặt khác của Kohinoor, chỉ được biết bởi những người thân của Cô. Ít ai biết Kohinoor còn có biệt tài viết hay, giao tiếp giỏi với quần chúng và Cô còn là một ca sĩ tuyệt vời. Trong một buổi chụp ảnh cho Cyber Nepal, Cô đã làm chúng tôi kinh ngạc về sự chuyên nghiệp, với một kiểu đứng và diễn tả, chúng tôi chỉ cần chụp mà không cần phải chỉ dẫn gì thêm cho Cô.

Diệu Anh dịch
(TDL_USA)





md

HOI CPSVNHN CHAO MUNG QUI CHA DONG PHANXICO OFM MY DU - HE 2012!

HOI CPSVNHN CHAO MUNG QUI CHA DONG PHANXICO OFM MY DU - HE 2012

CPS.TOMMY (Mỹ) gửi



Kính Thưa Quí Cha, Quí Thầy, Quí ACE/CPS và Thân Hữu:
Như nhiều lần, phó nhòm CPS xin chia sẻ một số hình ảnh nhân buổi họp mặt ACE/CPS Nam Cali tại tư gia AC Nguyễn Tư Ninh đại diện Hội CPSVNHN vào ngày Chúa Nhật 12/8/2012 vừa qua với tiệc mừng đặc biệt "55 Khấn Dòng" của Cha cựu Giám Tỉnh Dòng Phanxicô Vương Đình Khởi từ Việt Nam qua Mỹ công tác mục vụ. Ngoài ra ACE/CPS cũng vui mừng đón tiếp gặp lại Cha già Étienne Nguyễn Mạnh Tân từ San Francisco đến và hai Cha Nguyễn Văn Có & Nguyễn Văn Chúc OFM đang "Mỹ Du" ghé thăm Little Saigon cũng như quí anh Cps Mạnh Kym & Cps Mạnh Hồ từ Bắc Cali xuống chung vui với quí cha và gia đình phan sinh Việt Nam hải ngoại. Mong rằng "phóng sự bằng hình" này đem thêm một niềm vui cho nhau trong tình yêu thương của Cha Thánh Phanxicô.
Thân chúc Bình An và Thiện Hảo.
Cps65 Thanh Nguyễn.
P.S. Xin kích vào hàng tựa trên cùng hay "link" dưới đây để vào mạng "Flickr Sharing Photo" coi toàn bộ Album 60 tấm hình. Muốn xem hình cỡ lớn, kích chữ "Actions" rồi chọn "View all sizes". Muốn tải hình nào xuống máy, nhấp chuột phải vào hình đó rồi chọn "Save Image As".  Have Fun & Good Luck.

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Đức Mẹ được lực sĩ vinh danh tại Thế Vận Hội Luân Đôn 2012

Đức Mẹ được lực sĩ vinh danh tại Thế Vận Hội Luân Đôn 2012
Nguyễn Long Thao8/11/2012 (VietCatholic)

Đức Mẹ đã được vinh danh tại Thế Vận Hội Luân Đôn 2012

London, England, 10/08/ 2012. - Những ai có dịp theo dõi chương trình truyền hình của hệ thống NBC tại Hoa Kỳ vào ngày 10 tháng 8 năm 2012 đều thấy cảnh nữ lực sĩ người Ethiopia, Meseret Defar, đã biểu lộ đức tin của mình ngay sau giây phút vượt qua lằn ranh cuối để chiếm huy chương vàng trong cuộc thi chạy 5000m tại Thế Vận Hội Mùa Hè 2012 tại Luân Đôn.

Khi được biết mình thắng huy chương vàng trong cuộc tranh tài Thế Vận Hội, các lực sĩ thường biểu lộ xúc động của mình bằng cách ôm mặt khóc.Nhưng nữ lực sĩ Meseret Defar đã biểu lộ cách khác. Nàng lấy hình Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp để sẵn trong áo chạy đua, úp lên mặt mình, hôn hình Đức Mẹ. Nàng khóc với Đức Mẹ và thành khẩn cảm ơn Mẹ. Nàng đã đưa hình Đức Mẹ cho các ống kính truyền hình ghi hình Đức Mẹ như một cử chỉ vinh danh Mẹ Hằng Cứu Giúp

Nữ lực sĩ Meseret Defar là người Kitô Giáo, nàng đã phó thác cuộc tranh tài của mình vào quyền năng của Chúa. Khi Uỷ Ban Thế Vận Hội giới thiệu về nàng, ống kính truyền hình cho thấy nàng đeo ảnh Thánh Giá và trước khi chạy đua, nàng đã làm dấu Thánh Giá và thầm thĩ cầu nguyện.

Trước khi cuộc đua, nhà bình luận thể thao của hệ thống truyền hình NBC cho biết 3 vận động viên người Kenya và 2 tay đua khác người Ethiopia, nhất là cô Tirunesh Dibaba là đối thủ sừng sỏ nhất có nhiều cơ hội thắng huy chương vàng.Tuy nhiên, Cô Defar đã đoạt huy chương vàng trong cuộc chay đua 5000m với thành tích 15 phút 04 giây 24 sao (15:04:24). Huy chương Bạc về tay cô Vivian Cheruiyot người Kenya và huy chương đồng về tay cô Dibaba, người Ethiopia.

Tưởng cũng nên nói thêm về thành tích chạy đua của cô Defar: Cô đã hai lần vô địch thế giới trong môn chay đua 3000m. Ở cự ly 5000m, tại Hy Lạp năm 2004 cô đoạt huy chương vàng và ở Bắc Kinh năm 2008 cô đoạt huy chương đồng.

Vào năm 2006, ở cự ly 5000m, cô đã phá kỷ lục thế giới với thời lượng 14 phút 24 giây 53 sao

Nguyễn Long Thao

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012


HomeCỰU PHAN SINH XIN TRÌNH DIỆN :

XIN HÂN HOAN CHÀO ĐÓN ANH EM,BẠN BÈ...


GIA ĐÌNH CPS (GĐ.CPS) gồm các CỰU CHỦNG SINH - ĐỆ TỬ- TÌM HIỂU -HỌC SINH ...(không còn là TU SĨ,LINH MỤC của DÒNG )....từng ít nhiều được đào tạo trong các nhà huấn luyện (Chủng viện Thanh hóa,Vinh,Nha trang,Thủ đức.-Ký túc xá Nha trang,Cầu Ông Lãnh SG...) của Tỉnh dòng PHANXICO VN (Dòng ANH EM HÈN MỌN- OFM- ).Không phân biệt già trẻ lớn bé...GĐ.CPS được hình thành từ một nhóm nhỏ nhằm mục đích liên kết , bồi dưỡng ,nhân rộng... mối tình đồng môn PHAN SINH !!!. Dần dần, vợ, con của các anh, thậm chí cả những người ngoài... cũng bị lôi cuốn bởi lòng nhiệt tình và ,nhất là, TÌNH HUYNH ĐỆ của các anh em và đã trở thành NGƯỜI NHÀ.

GĐ. CPS được chính thức nhận vào ĐẠI GIA ĐÌNH Phan-sinh VN từ Tu nghị Tỉnh dòng OFM VN 1987...
LUẬT SỐNG của Cựu Phan-sinh, theo lời cha Giám tỉnh đương nhiệm(1987), Phi-Khanh VƯƠNG ĐÌNH KHỞI , là “KINH HÒA BÌNH”.(của Thánh PHANXICÔ)

CPS trong Nước và CPS Hải ngoại cùng sánh vai nối kết Tình Huynh Đệ và chung xây AN BÌNH...

Đây là "CHIẾC LỀU" nho nhỏ mộc mạc đơn sơ !!!
Hy vọng là một MÁI ẤM để ACE chúng ta ( các THÂN HỮU nữa càng quý !) tìm về gặp nhau ,chia cho nhau những kỷ niệm , những nụ cười-tiếng khóc-niềm hy vọng-lòng cậy trông,những dự tính tốt lành......Nhờ đó,chúng ta nuôi và dưỡng TINH THẦN PHAN SINH -TÌNH HUYNH ĐỆ-TÌNH NGƯỜI.... sẵn có . Rất mong tất cả Anh Chị Em và các Cháu con cái chúng ta chung tay góp sức xây dựng chiếc LỀU NGHÈO NHƯNG ẤM CÚNG này....

Quý mến chào,xin gữi đến MỌI NGƯỜI lời chúc thân quen của VỊ THÁNH NGHÈO :
" BÌNH AN VÀ THIỆN HẢO !!! "


Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

VẺ ĐẸP NHÀ PHẬT


VẺ ĐẸP NHÀ PHẬT
Từ CPS.TOMMY (Mỹ)